Sự việc không hay vừa mới xảy ra đối với đơn vị tổ chức là một áp lực lớn, vấn đề này không được sử lý tốt sẽ gây ra khủng hoảng rất nghiêm trọng. Toàn bộ khách mời của bữa tiệc được yêu cầu trở về phòng nghỉ. Suýt chút nữa hội thương gia đã trở thành trò cười.
Hà Tiết Âu chạy theo sải chân reoongj của Lục Vỹ Thần, còn có chuyện cô đang rất muốn hỏi hắn.
- Sao anh lại giúp người đàn ông đó, tôi tưởng hắn là kẻ thù của anh?
- Không phải là kẻ thù nhưng tôi không giúp hắn!
Trong hơi thở của Lục Vỹ Thần có chút nóng nảy. Hẳn là vì sự chủ động giúp đỡ của hắn bị người đàn ông kia mạnh dạn từ chối.
- Anh đem áo của mình cho anh ta mượn, vậy mà không gọi là giúp?
Trước giờ chỉ nghe danh Lục Vỹ Thần đối với các vấn đề lợi ích hay tiền bạc đều rất tàn bạo, là kẻ máu lạnh vô tình nên có rất nhiều thù địch. Lần này cùng hắn tham dự một thương hội lớn, cô cảm thấy rất cần tìm hiểu các mối quan hệ của hắn. Nếu có điều không lành xảy đến, kế phòng thân cô đã tính sẵn sàng.
- Nhìn hắn không vừa mắt, nhưng không muốn chuốc thêm thù. Tôi làm vậy là đang nghĩ cho em!
Hà Tiết Âu liền “Ồ” một tiếng, gương mặt không giấu được ý chế giễu. Tổng tài ác ma của thành phố S đang vì cô mà sống lương thiện đấy à, thật là bất ngờ quá đi.
Thái độ của cô vô tình đổ thêm dầu vào lửa. Lục Vỹ Thần đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508857/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.