- Nói đúng lắm…
Lục Vỹ Thần dùng tay vuốt ve khuôn mặt diễm lệ của Hà Tiết Âu, đôi môi thường ngày nói lời tàn độc của hắn mỉm cười hài lòng. Hà Tiết Âu giữ chặt lấy cổ áo của hắn, đôi mắt khao khát không ngừng nhìn vào mắt hắn.
Hà Tiết Âu đây là muốn hắn nhìn thấy tâm tư trong sạch của bản thân. Đúng là cô không yêu hắn, cũng từng không muốn ở cùng với hắn, không muốn an phận làm Lục phu nhân. Nhưng Hà Tiết Âu đã bị tình yêu đầu đời của mình phản bội, bị dắt mũi, bị lợi dụng, đó thật sự là một tổn thương lớn. Cô tỉnh mộng rồi, sáng mắt rồi, không tin vào người đàn ông nào được nữa.
- Tôi gả cho anh rồi, chỉ có mình anh là người nhà. Tôi thật sự không chịu nỗi sự dày vò chết tiệt này, anh đừng giận nữa…
Dưới con mắt của Lục Vỹ Thần, sự cấp bách của Hà Tiết Âu giống như một con cá bị bắt lên cạn, nằm trên thớt, giẫy lên đành đành muốn xuống nước nước. Hắn bế Hà Tiết Âu vứt lại trên giường, mạnh bạo nằm lên trên, kiềm kẹp cô bên dưới thân hình to lớn của mình.
- Bây giờ em hối hận vẫn còn kịp, tôi cho phép…
Lục Vỹ Thần đang nói bỗng nhiên im lặng. Hắn muốn cho Hà Tiết Âu một cơ hội cuối để suy nghĩ lại, vậy mà nhìn xem cô ta đã làm ra chuyện gì…
Hà Tiết Âu hoàn toàn không để lời hắn vào trong tai, tay nhanh thoăn thoắt tháo cúc quần của hắn, nắm chặt người anh em của hắn trong tay, di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508848/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.