Có lẽ đúng là có rất nhiều chuyện khôn đành lòng buông nhưng lại không thể không bỏ.
Trời còn chưa sáng, Hiên Viên Sam đã tỉnh, bên má có hơi ấm phả đến, hắn cúi đầu nhìn, Kỳ An đang gối lên cánh tay hắn, tóc dài che nửa bên mặt, ngủ thật ngon.
Hiên Viên Sam nhìn nàng không chớp mắt, nhìn đến ngây ngốc.
Lâu sau hắn mới thu hai tay lại, tựa đầu sát lại, thoảng vào mũi là mùi hương quen thuộc, khóe miệng hắn không tự chủ mà cong lên.
Hiên Viên Sam hít sâu một hơi, cảm thấy hương thơm ấm áp kia ngấm tận đáy lòng.
Nếu như mỗi ngày mở mắt ra đều có thể nhìn thấy bộ dáng an tĩnh hạnh phúc của nàng như thế này, đối với hắn cũng là một loại hạnh phúc cực hạn.
“Kỳ An, Kỳ An…” trong lòng hắn không ngừng gọi, cảm thấy mỗi lần tên nàng vang lên là yêu thương trong lòng hắn lại lớn hơn một phần.
Kỳ An bỗng cử động, vô ý thức giang tay, lại vừa vặn đặt lên một thân thể ấm áp.
Kỳ An nghi hoặc mở mắt ra, đập vào mắt là một đôi mắt ôn nhu vô cùng, “Hiên… Ưhm!”
Hiên Viên Sam cúi thấp đầu xuống, hôn lên môi nàng, mang theo thoáng vội vàng.
Kỳ An sửng sốt trong chớp mắt, lập tức đưa hai tay ôm cổ hắn, hôn lại hắn.
Như được cổ vũ, thân mình Hiên Viên Sam cứng lại, đôi môi chậm rãi từ môi nàng đi xuống, vuốt ve cổ nàng, lưu lại một nụ hôn mềm mại.
Lúc đôi môi nóng bỏng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785762/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.