Thời gian trôi qua đã lâu mà Kỳ An vẫn chưa thấy.
Lâu đến mức Chiến Liệt bắt đầu thấy phiền muộn, “Này”, lặn cũng không thể lâu như vậy mà không tiếp khí được!
Trường Khanh nói, “Trường Khanh vẫn chưa thấy tiểu thư ngoi lên!”
“Cái gì!” lần này đến phiên Chiến Liệt sợ hãi, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, “Nếu nàng không bơi, ngươi còn giả bộ cái bộ dáng lão thần đó làm gì?”
Chiến Liệt nhảy ùm vào trong ao, căng mắt nhìn trong nước.
Trong lòng hắn, ngoài ca ca ra, không có ai có thể quan trọng hơn Kỳ An.
Hắn tin tưởng nàng, nguyện ý nghe lời nàng, nhưng điều kiện tiên quyết là nàng phải còn sống khỏe mạnh.
Nhưng, Kỳ An đâu? Nàng ở đâu?
Ao Hà Hoa của Lạc phủ thông với một dòng sông bên ngoài, diện tích quá rộng, Chiến Liệt bơi một hồi, trong lòng càng ngày càng nặng trĩu, hắn nhảy lên bờ đi tới bên người Trường Khanh, “ Không thấy Kỳ An!”
Mọi người biến sắc, thân hình Trường Khanh giật giật, nhưng vẫn cố gắng đứng che trước mặt Lạc Hoài Lễ.
Lần này Lạc Hoài Lễ lại không kịp xúc động, vì Lãng nhi trong lòng bỗng nhiên nắm chặt cánh tay hắn.
“Lãng nhi?” hắn nhẹ gọi một tiếng.
Lạc Anh cũng đã nhận ra, trong lòng tính toán một chút, hắn quay đầu về phía Lãng nhi, cao giọng nói, “Sao tiểu Thất còn chưa quay lại? Không phải là nàng định đi luôn không trở về nữa chứ?”
Trường Khanh bỗng nhiên nhớ tới việc Lãng nhi thiếu gia vẫn canh cánh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785703/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.