Gió đêm mát mẻ, Trường Khanh đi bên cạnh, nàng nắm tay Lãng nhi chậm rãi đi hướng hoàng cung. Nếu Hiên Viên Sam trở về, nhất định sẽ gặp bọn họ.
Dọc đường đi, Lãng nhi sôi nổi nói chuyện, vui vẻ như một chú thỏ.
Kỳ An cười, nghe hắn líu ríu bên mình.
“Kỳ An!” bống nghe thấy một tiếng gọi, Chiến Liệt đi ra từ góc đường.
Lãng nhi lập tức cảnh giác giang hai tay ôm Kỳ An, quay đầu trừng mắt nhìn hắn, “Không cho chung nương với ta.”
Chiến Liệt cũng trừng mắt lại, “Ai muốn chung nương với ngươi, hừ, Kỳ An vốn chính là của ta.”
“Không đúng, nương là nương của Lãng nhi.”
Chiến Liệt trợn tròn mắt, Kỳ An dở khóc dở cười, “Chiến Liệt!”
Chiến Liệt lại “hừ!” một tiếng, oán hận cụp mắt xuống.
Lãng nhi nhìn quanh một chút, “Nương, Lãng nhi muốn bế!”
Chiến Liệt nhanh chóng quay đầu, “Nam tử hán đại trượng phu còn đòi người khác bế, hừ!”
Lãng nhi mếu máo, “Nương, Lãng nhi đau chân, đau cả tay, nương, nương bế đi, bế đi!” hắn ôm đùi nàng mà lắc.
Kỳ An đầu hàng, ôm hắn lên, nhíu mày, “Lãng nhi lại béo lên rồi!”
Lãng nhi sung sướng ôm cổ nàng, làm mặt quỷ với Chiến Liệt, “Lãng nhi không phải đại trượng phu, Lãng nhi là tiểu hài tử.”
Chiến Liệt trừng mắt nhìn hắn, rốt cục cũng bỏ qua, quên đi, hắn không so đo với tiểu quỷ này.
“Kỳ An, ngươi ăn cơm chưa?”
“Rồi!”
“Kỳ An, ngươi thấy kinh thành tốt hơn Đào Hoa cốc chứ?”
Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785699/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.