Truyện chỉ được đăng ở wordpress Vườn hoa nhà mình và trang wattpad Ngọc Hân, các trang khác đều là reup.
"Này! Anh nói đi, ở nước Mỹ làm doanh nhân thiên tài không tốt sao? Mỗi ngày rượu ngon mỹ nam vây quanh không vui sao? Vì sao lại đột nhiên về nước chìm trong vũng bùn này? Trước đây cũng không thấy anh có hứng thú với giao diện não-máy tính, có phải anh cảm thấy bản thân quá sung sướng nên tự chuốc lấy phiền toái?"
Ngu Độ Thu nghe xong một chuỗi dài này, vẫn bình tĩnh cười nói: "Ý tưởng này tôi đã có từ lâu, chẳng qua là đẩy nhanh quá trình thôi, nhân tiện cũng để báo thù cho người bạn cũ của mình, không được sao? Hiện tại có thêm chú hai của tôi, lý do quá đủ rồi."
Triệu Phỉ Hoa xua tay: "Thôi đi, anh từ khi nào có tinh thần trọng nghĩa mạnh mẽ như vậy? Truy tìm hung thủ là chuyện của cảnh sát, nếu anh lần này có thể trở về bình an không có việc gì thì nên thắp nhang cảm t."
Hắn đảo mắt, đứng dậy thu dọn đống tài liệu vương vãi trên bàn họp: "Bỏ đi, tôi cũng biết tôi không nói được anh, khi anh cứng đầu dù có tám người đàn ông khỏa thân nhảy múa trước mặt anh thì anh vẫn thờ, tôi còn phải lên kế hoạch PR, nhớ rõ cho tôi thêm tiền thưởng! 10 vạn (100.000) là thấp nhất!"
"Phép so sánh này của cậu......" Ngu Độ Thu bật cười, tiện tay đưa ra con số: "30 vạn, vất vả rồi, cậu là nhân viên cũ duy nhất tôi mang về nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-cuong-do/3518750/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.