Nhanh chóng chạy tới, vồ lấy Lạc Bạch hét lớn: "A! Bảo ca, vui lên, còn ta!"
Lạc Bạch trợn mắt một cái,hơi thở mong manh "Lạc Lai Bảo... Em phải nên giảm cân..."
Lạc Lai Bảo thu tay lại: "Ồ, đến lúc nào rồi, còn cùng em so đo chuyện linh tinh?"
Lạc Bạch lãnh đạm: "Đi xuống."
Lạc Lai Bảo nói 'ồ' rồi từ từ trèo xuống Lạc Bạch: "Bảo ca, anh quên tình nhân của mình rồi sao?"
Lệ Diễm quay lại: "Tình nhân?"
Lạc Bạch lấy lòng bàn tay che mắt: "Anh em Hồ Lô."
Lệ Diễm: "... Trẻ con thật tốt."
Lạc Bạch đứng dậy, bế Lạc Lai Bảo lên, mời chào: "Cùng nhau xem đi?"
Lệ Diễm im lặng, hắn cảm thấy cho dù không có nhớ tới kiếp trước, hắn hẳn cũng không trẻ con đến mức đi xem Anh em Hồ Lô.
Vì vậy, y từ chối: "Không, tôi đi chép kinh Phật."
Lạc Bạch đang định giới thiệu bảo vật cho tiểu đồng bọn
Đáng tiếc, đồng bọn của cậu chán ghét bảo bối là quá ngây thơ.
Chao ôi, họ không biết trân trọng những tác phẩm hoạt hình thời nay, lại bỏ lỡ món ăn hạnh phúc này, quả là đáng tiếc.
Xoay người đi về phía cửa, Lạc Bạch rất cao hứng: "Hôm nay đến lượt ai xuất thế rồi?"
Lạc Lai Bảo lớn tiếng đáp lại: "Ngũ oa có thể phun nước!"
Lạc Bạch thật cao hứng: "Thủy nhi! Siêu đẹp trai!"
Lạc Lai Bảo: " Em thích Tứ oa có thể phun ra lửa------- A phuuu"
Tiếng cười nói vui vẻ quen từ dưới lầu vọng vào tai y qua khe cửa, Lệ Diễm đóng nắp bút lại, lắng nghe một lúc rồi mỉm cười.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-cot-phu-quy/460134/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.