Tôi cúi đầu, vẻ mặt đờ đẫn ngồi trên ghế bị cáo, tay bị còng nghe giọng nói trang nghiêm mà lạnh như băng của vị thẩm phán…
Luật sư nổi tiếng nhất thành phố Hàn Thiếu Nghệ đang ngồi trên phần ghế luật sư biện hộ cho bị cáo. Anh ta trở thành luật sư biện hộ cho tôi, thậtlà một chuyện không ngờ tới.
Càng không ngờ thêm là….
Ngồi dưới khán phòng dự phiên tòa xử án còn có rất nhiều đôi mắt mắt loâu..…Có đôi mắt đỏ khóc đến sưng múp lên của Đại Đồng, vẻ mặt nghiêm túc của Giang Mạnh Kì, có khuôn mặt lo lắng của Hải Kỳ và Nhược Hàm…Còn có, nhóm bà con họ hàng của Trầm gia…Vì mấu chốt là gia đình người bị hạilàm đơn xin bãi nại, Bắc Bắc ở trong nhóm người nhà thân thích đứng lênxin giảm án….
“Vụ án này, tôi nhất định phải thắng.” HànThiếu Nghê từng mỉm cười, tự tin nói. “Bởi vì tôi phải nhận được thứ màtôi vẫn muốn có.”
Tôi không biết Hàn Thiếu Nghệ muốn đượcthứ gì nhưng tôi nghe Bắc Bắc nói, anh không tiếc gì cả, vụ án này nhấtđịnh phải thắng ….
……
Khi phiên toà mở ngàythứ nhất, vị thẩm phán tuyên bố, nhân chứng thứ nhất đã thay đổi lờikhai, nói mình không thấy cái gì hết, tất cả đều nghe sai lầm qua ngườithứ hai….
Trong khán phòng tiếng xôn xao vang lên một góc….
Tôi đờ đẫn ngồi trên ghế của bị cáo, tình thế thay đổi như vậy, tôi đã sớmđoán biết…. Ánh mắt của tôi dừng lại trên người Y Đằng Diệu đang ngồitrong khán phòng…
Ở trong nhà tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sang-roi-noi-tam-biet/2518797/quyen-6-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.