Trên đường đi tôi và Hải Kỳ đều im lặng, trong lòng cả hai đều mang đầy tâm sự.
Tâm sự của Hải Kỳ rất nặng nề, vẻ mặt bình thường đã trầm lắng bây giờ càng thêm u ám. Mà tôi ngay cả dũng khí để nhìn thẳng vào anh cũng không có.
Lái xe mất khoảng một tiếng đồng hồ, anh mang tôi đến căn nhà dùng để nghỉngơi ở ngoại thành. Vào ban ngày phía dưới những căn nhà nghỉ này làbiển xanh thăm thẳm, vào ban đêm những ngọn đèn sáng mờ ảo toả ra từnhững căn nhà làm không gian càng thêm lãng mạn. Những bước chân giẫmtrên cát nghe “sàn sạt” càng làm cho người ta mê người.
Chúng tôi tho nhìn thấy có một đôi tình nhân đang ôm nhau thắm thiết…Hải Kỳvẫn không nói một lời nào, anh dừng bước trước một gian nhà gỗ, lấy chìa khoá ra mở cửa. Cánh cửa nhà vừa mở ra, đập vào mắt tôi là căn phònglãng mạn, nên thơ như phòng của cô công chúa trong những giấc mơ.
Các rèm cửa màu bạc lấp lánh ánh sáng huyền ảo, thơ mộng phát ra từ quả cầu màu tím treo trên nóc nhà, thậm chí các cây cột nhà cũng được buộc sợinơ bướm tinh xảo giống như trên giường của các công chúa…thật đẹp mêngười!
Trên vách tường bằng gỗ, có vẽ một hình trái timbằng sơn màu tím nhạt, phía trên hình vẽ dùng ánh sáng nhạt như nhữngngọn nến nhỏ chưa đốt tạo thành hàng chữ “Y, sinh nhật vui vẻ!” Phíadưới tường là một chiếc bàn dành cho hai người, trên đó đã bày bố sẵnbữa tối cực kì lãng mạn.
Những ngọn nến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sang-roi-noi-tam-biet/2518786/quyen-6-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.