Lam Minh Viễn nhìn hai vợ chồng họ, ánh mắt khẽ tối lại, sau đó anh ấy nhìn về phía em gái của mình, yên lặng thở dài một hơi.
Lam Sơ Nguyệt vẫn chú ý đến Lãnh Tử Sâm và Mộ Thi Hàm, thấy hành vi của họ, cô ấy siết chặt bàn tay đang đặt dưới bàn, móng tay cắm sâu vào da thịt, tia máu rỉ ra từ lòng bàn tay nhưng cô ấy vẫn không biết gì.
Không lâu sau, nhân viên phục vụ liên tục bưng thức ăn vào, sau nửa tiếng, trên bàn được đặt bốn món ăn và một món canh. Lãnh Tử Sâm múc một bát canh cho Mộ Thi Hàm, sau đó nhìn sang mấy người khác: "Các cậu muốn ăn thêm không?"
Giang Cửu Lương lắc đầu: "Không ăn, em không đói, tại sao đến giờ mà bọn anh vẫn chưa ăn cơm?"
Lãnh Tử Sâm liếc anh ta: "Vợ tôi là ai? Vợ tôi là một nhân vật có cấp bậc tổng giám đốc, nào có thời gian rảnh để ăn cơm sớm thế?"
"Em nói này tên kia, giọng điệu của anh đừng có đắc ý như vậy được không? Chẳng phải lúc này anh chỉ đau lòng cho vợ của anh thôi sao?" Giang Cửu Lương hết chỗ nói.
"Thì đau lòng đó, nên không phải tôi đang phục vụ cô ấy ăn uống no say à? Bằng không lần sau cô ấy không cho tôi tiền tiêu nữa thì sao?"
"Ngừng lại, cậu đừng hành hạ mấy người độc thân nữa, cậu có tin tôi ném cậu ra ngoài không." Tần Quân Kỳ tỏ vẻ không thể chịu nổi.
Tân Nhật Minh thì giơ nắm đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-ong-xa-toi-la-cong-tu-bot/2574636/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.