Có lẽ vì hôm qua cô không nghỉ ngơi nên Mộ Thi Hàm cảm giác mình ngủ rất say, lúc cô tỉnh lại thì trời đã tối, cô giật mình, vội vàng đứng dậy rửa mặt, xong rồi vội vã chạy đến thăm Lãnh Tử Sâm.
Cô vừa vào phòng bệnh thì thấy một y tá nhỏ cầm quả táo, nhìn Lãnh Tử Sâm bằng vẻ mặt ân cần: “Anh Lãnh, anh muốn ăn táo không? Tôi gọt táo cho anh ăn nhé?”
Lãnh Tử Sâm nằm ở đó, lười mở mắt: “Không ăn.”
“Thế anh có chán không? Hay là tôi kể chuyện cho anh nghe nha?” Y tá nhỏ nhìn gương mặt điển trai của anh chằm chằm, hai mắt tỏa sáng.
“Tôi không phải trẻ con, cô kể chuyện làm gì?” Lãnh Tử Sâm suy nghĩ một lúc: “Nếu có thể, cô hãy tấu nói hai màn cho ông đây nghe đi.”
“Tấu nói ư?” Gương mặt của y tá nhỏ ửng đỏ, khẽ nói: “Nhưng người ta không biết tấu nói.”
“Vậy cô biết làm gì?” Lãnh Tử Sâm lười biếng hỏi.
“Tôi biết ca hát, biết khiêu vũ, biết kể chuyện cười, còn biết…”
Y tá nhỏ chưa nói hết thì Lãnh Tử Sâm đã lên tiếng: “Được rồi, ông hỏi cô, cô biết viết thư pháp không?”
“Thư pháp? Tôi đã từng luyện đôi chút.”
“Vậy cô viết cho ông hai chữ, viết một trăm tám mươi lần là được.”
Hai mắt y tá sáng lên: “Anh Lãnh muốn tôi viết chữ gì?”
“Dè dặt.”
Y tá nhỏ: …
Lãnh Tử Sâm thấy cuối cùng y tá đã lúng túng không thể nói thành lời thì lòng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-ong-xa-toi-la-cong-tu-bot/2574514/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.