Tại một tửu quán trong thành Tiết Châu đang có đám bổ khoái ngồi luận đàm.
- Anh Tân, biểu đệ của cậu cũng thật khá quá chứ. Thân thủlanh lẹ, thông minh cơ trí. Có huynh đệ Lương gia các cậu ở đây, TiếtChâu ta sợ gì mà không mau chóng nổi tiếng trong toàn quốc. - Tổng bổđầu Đỗ Khang khen ngợi.
- Lão đại, huynh quá lời rồi. - Bích Tuyền nhanh nhảu rót rượu vào chénĐỗ Khang. - Tiểu đệ còn phải học hỏi các huynh rất nhiều, mong mọi người tiếp tục chiếu cố.Anh Tân liếc mắt nhìn Bích Tuyền ngồibên cạnh. Đây thật sự có phải là một nữ nhân không? Nụ cười trên miệngnở rộng hết mức. Lúc nói chuyện thì hoa chân múa tay. Cử chỉ thô lỗ, khi nghe đến đoạn vui vẻ có thể đập bôm bốp vào vai người bên cạnh. Nàngkhông có chút gì dáng vẻ của một tiểu thư khuê các cả. Trong mắt AnhTân, Bích Tuyền hoàn toàn là một cậu thiếu niên sõi đời.
Khi đem Bích Tuyền gia nhập vào nhóm bổ khoái của Tiết Châu, Anh Tâncũng hơi lo lắng. Nhưng nàng lại có khả năng nhanh chóng hoà nhập cùngmột đám đàn ông thô lỗ, khiến hắn cũng phải kinh ngạc một phen. Nếu nhưkhông phải đã từng nhìn thấy thân thể của nàng; có bị đánh, hắn cũngkhông tin đây là một cô nương cho được.
Nhớ lại dáng vẻ thất thố của nàng vào buổi sáng hôm đó, Anh Tân nghe một cỗ nhiệt khí bỗng nhiên bốc lên đầu. Hắn mạnh tay đặt chung rượu xuốngbàn đánh bộp một tiếng, sau đó lại rót thêm rượu vào, nhằm dập tắt cơnlửa cháy kia.
- Này uống xong chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/51327/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.