Nhã Muội bị giam giữ nơi đây không biết ngày, không biết tháng. Đã baonhiêu lâu cứ ở mãi trong phòng, nửa bước cũng không được đi ra ngoài.Tuy chẳng phải lao phòng hôi hám đầy chuột bọ, nhưng bị nhốt trong chiếc lồng cao mãi tận đỉnh non như thế này thì càng đau khổ hơn.
Đau khổ khi cánh cửa mở toan có thể nhìn ra bầu trời cao vời vợi, váchđá dựng đứng như bức tường, mây ở dưới chân phủ kín không thấy mặt đấtđâu. Hễ có hy vọng thì người ta mới thất vọng. Nhìn thấy bầu trời lồnglộng, nàng chỉ muốn hoá thân thành chim cất cánh bay đi. Đó chính là nỗi đau khi nàng tuyệt vọng biết con người không thể mọc cánh được. Đối với tự do trước mắt ngày ngày chỉ càng gặm nát trái tim nàng thêm.
Nhã Muội biết nhị tỷ Chân Duyên của nàng cũng đang bị giam giữ gần đó.Kể từ ngày đầu tiên, họ có trao đổi một chút thông tin, thì nhị tỷ đã bị lôi đi đến nơi khác. Không biết đám Lưu Gia phái này có âm mưu gì, chỉnhốt họ trong phòng, cho ăn đầy đủ mà không có yêu sách khác.
Chỉ tức hận là Nhã Muội biết kẻ ẩn nấp ở Tiết Châu đang có ý đồ xấu xa,nhưng bây giờ nàng lại không thể báo cho mọi người biết để mà cẩn thậnđề phòng hắn.
Đột nhiên, từ đằng xa bóng chim ưng xoải cánh ung dung lao tới. Vị vuacủa bầu trời chẳng hiểu sao lại bạo dạng đến đậu bên cửa sổ phòng củanàng. Chiếc mỏ oai vệ ngoác ra kêu lên từng tiếng. Nhã Muội rục rịch đến gần, không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/1948086/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.