Người đến toàn thân long bào màu vàng tươi tôn quý, trên long bào thêu kim long năm móng sinh động như thật, càng tôn thêm thân thể cường tráng cũng như sự cao quý như thiên thần của hắn. Ba ngàn sợi tóc đen tùy ý mà lười biếng thả rối tung trên vai, gương mặt anh tuấn không chút biểu tình đáng nói, đôi môi mỏng khẽ mím thành một đường thẳng, có thể nhìn ra hắn rất ít cười.
“Nếu cảm thấy thoải mái, ngươi không ngại đến ở thử xem!” Liếc nhìn đế vương trẻ tuổi mặt không biểu cảm. Mộc Ly nhếch khóe miệng đúng bốn mươi năm độ, có thể nói là nụ cười không hề có nhiệt độ.
“Nhan, Khuynh, Thành”. Không ấm không phiền chỉ nỉ non gọi tên nàng, đột nhiên Vũ Tiêu Nhiên đưa gương mặt tuấn tú sát lại gần, gần đến nỗi thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở bình ổn không chút chấn động của Mộc Ly. Mặt hắn không biểu cảm nhìn ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của nàng, nhẹ nhàng lên tiếng: “Nếu, nàng lại không biết tốt xấu như vậy, trẫm sẽ để nàng ở lãnh cung này cả đời”.
Giọng nói của hắn nhẹ nhàng mềm mỏng, giống như lời nỉ non nhỏ nhẹ giữa tình nhân với nhau, nhưng mỗi từ mỗi câu kia lại như thiên lôi sét đánh vào lòng Mộc Ly, nàng nhìn gương mặt tuấn tú rõ rệt ở ngay trước mắt, biết rằng nam nhân này tuyệt đối nói được làm được!
Không biết vì hơi lạnh từ mặt đất và gió thu quấy phá, hay bởi vì hắn nói lời có tình lại tuyệt tình, đôi môi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236477/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.