Con người luôn khó khăn khi phải đối mặt với một sinh vật đang trong tình cảnh khốn cùng.
Tôi nghĩ, thực ra, rất nhiều, rất nhiều lần trước đây, tôi đã tự lừa dối mình như thế này.
Cho nên khi tôi nhớ lại sự thật của tất cả những chuyện đó, tôi cảm thấy não của mình rối bời như đang muốn nổ tung lên. Xi𝗇 ủ𝗇g hộ chú𝗇g tôi tại _ T𝗋Um T𝗋uyệ𝗇.V𝗇 _
Tại sao ký ức của tôi lúc nào cũng đứt quãng như thế?
Tại sao tôi có thể nhớ được rằng Thẩm Diên Tri đã khiến tôi bị bỏng bằng tàn thuốc, nhưng lại không thể nhớ được cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao lúc nào Thẩm Diên Tri cũng nhìn chằm chằm vào tôi, bảo tôi phải uống ly sữa đó?
Tại sao Tạ Y Liễu và Tống Dựu Tinh lại xuất hiện một cách mơ hồ như vậy?
Tại sao bạn bè của anh ấy luôn gọi tôi là... điên.
...
Vào kỳ nghỉ hè của lớp 11, tôi đã trải qua điều tàn khốc nhất, đẫ.m m.áu nhất và b.ạo lự.c nhất trong cuộc đời mình.
Ban đầu, chỉ là mấy nhân viên đến trường để lắp điều hòa, tìm tôi để hỏi đường mà thôi.
Chỉ có như vậy thôi, tôi không làm gì cả, tôi chỉ nói cho bọn họ biết con đường nào là con đường đúng mà thôi.
Đột nhiên một người cười nham hiểm, kéo tôi vào nhà vệ sinh nam.
Từ ánh đỏ tàn khốc cuối cùng của buổi hoàng hôn, đến buổi tối đầy sao bao phủ cả thành phố.
Trong suốt ba tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-lang-gio/2685312/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.