Editor: Pianvy Kim –
Nếu Triệu Kiều chỉ là một cô nương giang hồ đầu đường xó chợ, vậy với tính tình của nàng có thể nói: giải thích thì giải thích, tôn kính thì tôn kính, đồng cảm thì đồng cảm, nhưng công và tư là hai thứ khác nhau, dựa vào đâu ta phải là người nhượng bộ?
Nhưng nàng không phải cô nương bình thường, nàng họ Triệu.
Trong mắt thế nhân, nàng chính là hoàng thân quốc thích, xuất thân tôn quý cuộc sống vô tư, không cần trải qua những vất vả, khốn đốn, phiền não, nặng nhọc của người bình thường, hơn nữa tính cách nàng mạnh bạo không chịu thiệt thòi, tự nhiên càng sống được sảng khoái tùy tiện.
Nhưng phần lớn chuyện trên thế gian này đều có hai mặt.
Nàng dù không phải chịu đựng những thứ người bình thường phải chịu, nhưng sinh ra đã phải đối mặt với trách nhiệm cùng trói buộc mà người thường không có.
Câu nói kia của đại ca nàng “Đã hưởng tôn vinh họ Triệu, liền phải gánh vác sứ mệnh người họ Triệu”, quả thật không hề nói quá chút nào.
Một câu “nhượng bộ hắn” của hoàng đế bệ hạ, liền là một trọng trách mà Tín vương phủ nhị cô nương nhất định phải làm.
Đối với một anh hùng có công với đất nước may mắn còn sống sót, nàng phải nhượng bộ.
Thật lâu sau, Triệu Kiều chậm rãi giơ mu bàn tay, lau đi nước mắt trên mặt.
“Lúc đầu ta không oán hắn. Trước đó Hàn thái y đã nói không nên ép hắn suy nghĩ, nên trước mặt hắn ta cũng không đề cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-khong-tac-thanh/2521716/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.