Hạ Uyên chỉ vừa biểu lộ tài năng xuất chúng, làm chủ cuộc chiến, đã vừa có thể phóng đại quốc uy, vừa giữ được lịch sự lễ tiết với sứ đoàn ngoại bang, thật sự là “hữu dũng hữu mưu”.
Điều này khiến mọi người trở nên hưng phấn, ngay cả phó chỉ huy Hoàng thành Tề Tự Nguyên cũng đắc ý đến quên trời đất, từ trên lều gấm nhảy xuống, sải bước đi thẳng về phía Hạ Uyên.
Chiêu Ninh đế bị hành động ấu trĩ của hắn làm cho dở khóc dở cười, nhất thời cũng quên mất phong phạm đế vương, đứng dậy cất giọng cười trách: “Tề Tự Nguyên ngươi định bay lên trời à?”
Tề Tự Nguyên tòng quân sau thời chiến phục quốc, có thể coi như huynh đệ từng trải qua sinh tử cùng Chiêu Ninh đế.
Bởi vậy, từ trước đến nay, mỗi khi ngự tiền luôn có hai phần buông thả, chỉ cần không có ngự sử đứng ở tiền điện để giám sát trật tự, hắn ngẫu nhiên cũng có lúc mất khuôn phép, Chiêu Ninh đế thì nhắm một mắt mở một mắt.
Tề Tự Nguyên vừa chạy vừa cười, ôm quyền nói: “Bệ hạ thứ tội!”
Khi Hạ Uyên mười hai, mười ba tuổi, đường huynh Hạ Chinh và Tề Tự Nguyên đều từng tự mình chỉ điểm võ nghệ cho hắn.
Mấy năm này hắn gia nhập Kim Vân nội vệ, vì luôn túc trực ở ngự tiền, hành tung bên ngoài khiêm tốn, nên chưa từng cùng ai nghiêm túc động thủ một lần.
Hôm nay Tề Tự Nguyên tận mắt thấy tiểu huynh đệ năm đó được mình dạy dỗ nay có tiền đồ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-khong-tac-thanh/2521712/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.