Vẻ mặt Hoàng Thịnh vui mừng.
Cha già của hắn cuối cùng cũng đến, hắn cười hì hì nói: "Mày phải đợi xem tao đập mặt chó của mày bằng cách nào, không có tiền còn muốn học tán gái với người khác, cũng không hỏi liệu mày có xứng hay không?"
"Tự lấy nước tiểu của mình soi đi!"
Liễu Yên Vũ cho rằng Giang Thành sẽ tức giận.
Nhưng cô phát hiện Giang Thành không những không tức giận mà còn nở nụ cười nhìn Hoàng Thông Giám từ xa đi tới.
"Cha mẹ! Hai người cuối cùng đã đến! Con vừa gặp một cô gái rất được, lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, con đã nghĩ đến cả tên của con chúng con sau này, nhưng lại có kẻ ngu ngốc muốn tranh giành với con, cha, cha phải giúp con.” Hoàng Thịnh nói.
“Hư đốn!” Hoàng Thông Giám nói.
Liễu Yên Vũ tưởng rằng có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó Hoàng Thông Giám nói: "Con đúng là không có tiền đồ? Ngay cả một cô gái cũng không trị được. Chẳng qua nếu con thích thì cha sẽ nghĩ cách. À, đúng rồi, kẻ ngu ngốc con nói đâu? ”
Hoàng Thông Giám cũng nghẹn một bụng tức.
Qua WeChat, ông ta biết đối phương rất kiêu ngạo.
Cái gì mà ngay cả nhà họ Hoàng của ông ta cũng không đủ tư cách dạy bảo anh, tóm lại khiến Hoàng Thông Giám rất khó chịu.
Có vẻ lâu quá ông ta không ra tay nên truyền thuyết về Hoàng Thông Giám trên giang hồ đã dần lắng đi, đã đến lúc những thanh niên khinh người này phải biết Lâm Châu là thiên hạ của ai.
Hoàng Thịnh cười ha ha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-giang-tai-van/4575781/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.