Edit: Cà Rốt Kapie
“Con trai ngoan, nói cho mẫu thân biết, mẹ trước tên gọi là gì?” Đem Mặc Tử Khanh ôm vào trong ngực, Mộc Tâm cố gắng làm ra bộ dáng từ mẫu, cười hì hì hỏi thăm. Dù sao thì nàng cũng muốn sống yên ổn ở cái địa phương xa lạ này, tối thiểu phải hiểu rõ nguyên chủ là ai, nếu sau này có gặp lại người quen, bị người ta phát hiện, không chừng còn bị xem như làquái vật bắt đi thiêu.
Cố gắng kiềm chế dục vọng, Mặc Tử Khanh miệng khô cằn nặn ra hai chữ: “Hoa Quế.”
“......” Quạ quạ quạ, một con quạ đen vừa kêu vừa bay ngang đỉnh đầu Mộc Tâm. Hoa Quế??? Cái tên thật mộc mạc nha. Hắn NND, nàng không phải là bánh Quế Hoa, Tại sao phải gọi là Hoa Quế!” Này, nhi tử a, mẹ thương lượng với ngươi một chuyện, về sau đừng gọi mẹ là Hoa Quế nữa, mẹ tên là Mộc Tâm, nói theo mẹ nào, Mộc ~ Tâm ~”
Mộc Tâm? Nữ nhân này thật sự ngu ngốc đến vậy sao? Hắn đâu biết nàng lúc trước gọi làgì, Hoa Quế chỉ là hắn thuận miệng bịa ra mà thôi. Nhìn nàng bộ dạng này, nàng lại thật sự coi mình là Hoa Quế. Mặc Tử Khanh đối với Mộc Tâm ngày càng cổ quái, đầy bụng nghi ngờ. Chỉ là hiện tại hắn không dám xuống tay với nàng, hắn không muốn làm nội đan của chính mình bị tổn thương. Còn nữa, nữ nhân điên này coi hắn như nhi tử, cũng không giống như giả vờ, chỉ cần hắn bình an đợi bên cạnh nàng, thì sẽ có cơ hội thuận lợi thu hồi nội đan!
“Mộc ~ Tâm ~” Học giọng điệu của Mộc Tâm, Mặc Tử Khanh kêu tên nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-giang-mau-than-yeu-nghiet-bao-bao-la-ran-yeu/2910677/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.