Edit: Cà Rốt Kapie“Nhi tử?” Bế Mặc Tử Khanh trên tay, Mộc Tâm ánh mắt xa lạ cẩn thận từng li từng tí dò xét hắn.
“Hả?” Nghe được lời nói của Mộc Tâm, Mặc Tử Khanh âm thầm ngưng tụ yêu lực ở lòng bàn tay trong nháy mắt tiêu tán. Hắn liếc mắt xem thường, thật muốn nói một câu: “Này cô nương, cô thật là khôi hài?”
Quan sát cẩn thận tiểu oa nhi trắng nộn trước mắt, nhìn thấy hắn mắt trợn trắng. Mộc Tâm trong đầu bắt đầu tự động YY*. Bị gia đình chồng hành hạ, một quả phụ mang theo nhi tử đáng yêu bị đuổi ra khỏi nhà, kết quả người quả phụ đó bị nhiễm bệnh mà đi đời nhà ma, còn lại tiểu oa nhi đáng thương ngồi khóc, ao ước cho mẫu thân sống lại! Cho nên khi nàng tỉnh lại, oa nhi bị dọa sợ không nói nên lời, chỉ biết trợn trắng mắt.
*YY: Tự sướng… ^0^
Vừa nghĩ tới nàng phải cả ngày lẫn đêm chăm sóc cho tiểu oa nhi mới 5, 6 tuổi này, đầu liền kêu ong ong. Mộc Tâm nàng đến mùi vị của nam nhân còn chưa hưởng qua, tại sao phải làm mẹ của người ta. Chuyện này nàng không muốn làm! Thừa dịp tiểu oa nhi còn chưa có phản ứng, nàng phải đi nhanh thôi.
Ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, Mộc Tâm vừa nảy ra ý định chạy trốn một tay lấy Mặc Tử Khanh ném ở một bên, trong nháy mắt nàng phóng vọt tới phía cửa phòng. Này, tiểu tử ngươi đừng oán trách ta lòng dạ độc ác, ta thật sự không phải mẹ của ngươi. Trong lòng lẩm nhẩm đôi câu, Mộc Tâm bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-giang-mau-than-yeu-nghiet-bao-bao-la-ran-yeu/2910676/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.