Sau hơn một tuần chung sống với tư cách là vợ chồng, Hoàng Gia Định và Ngọc Nghiên luôn tuân thủ đúng giờ giấc có mặt ở dưới nhà nên tới giờ vẫn chưa từng gặp mặt nhau dù chỉ một lần.
Như vậy, dường như lại rất thoải mái với cả hai thì phải.
Hàng ngày, cứ tầm 9:30 là Dì Dung đã xong việc và đi về. Ngọc Nghiên chỉ đợi có vậy là xuống ăn uống và xem ti vi một lát rồi lên phòng luôn.
Tuy không có nói là phải tránh mặt Dì Dung nhưng thái độ của bà ấy dành cho Ngọc Nghiên có vẻ như không được thiện cảm cho lắm nên thành ra cô luôn tránh mặt cả bà ta nữa.
Hôm trước, Ngọc Nghiên có đi xuống dưới nhà, vô tình làm rơi vỡ một cốc nước. Bà ta không những không giúp cô dọn dẹp đã thế còn lên giọng bắt cô đưa tiền cho bà ta đi mua bộ cốc mới nữa chứ.
- Có cái cốc cũng làm rơi. Cô mau dọn dẹp cho sạch đi rồi đưa tiền để tôi đi mua một bộ khác giống vậy nữa.
Xem xem có khác gì chủ nhà không cơ chứ.
Đền thì đền nhưng cái thái độ này của Dì Dung đã làm Ngọc Nghiên phát cáu. Tuy vậy, cô lại chẳng dám nói ra.
Giờ mới biết. Hoá ra trong cái nhà này, Ngọc Nghiên còn không có tiếng nói bằng cả một người giúp việc.
Không bằng thì thôi, cô cóc cần.
...
Hôm nay cũng vậy. Vẫn như mọi khi, khoảng tầm Mười giờ kém là Ngọc Nghiên lại mò xuống dưới nhà, hì hục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mai-khong-buong/2660855/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.