Không rõ là vô tình hay cố ý mà suốt cả ngày hôm qua Hoàng Gia Định cứ lởn vởn ở dưới nhà mãi làm Ngọc Nghiên chẳng lấy đâu ra cơ hội mà xuống ăn. Chỉ đành ôm bụng ngủ cả ngày cho quên cái đói
Và không ngoài dự đoán. Hậu quả của việc không ăn uống gì trong một ngày chính là được cơn đau dạ dày ghé thăm.
Sáng sớm khi Ngọc Nghiên thức dậy cô đã cảm thấy rất khó chịu muốn đi mua thuốc ngay nhưng sợ Hoàng Gia Định ở dưới nhà nên cứ lưỡng lự mãi không dám xuống.
Nhưng đến khi đồng hồ chỉ 7:33 sáng thì cô đã không chịu nổi nữa. Bắt buộc phải xuống nhà đi mua thuốc.
- Cô xuống đây làm gì? Mau lên nhà đi không cậu chủ ra bây giờ.
Dì Dung thấy Ngọc Nghiên ôm bụng đi xuống thì vội đẩy cô lên lại trên tầng. Mặc cho cô hết lời giải thích.
- Tôi... tôi đang bị đau dạ dày đó. Không có thuốc thì không ổn đâu.
- Nhưng mà cậu chủ đã dặn nhất quyết không muốn nhìn thấy cô.
- Vậy tôi vào phòng. Bà đi mua giúp tôi được không? Tôi...
Nói chưa hết câu mà Ngọc Nghiên đã phải câm nín vì quá đau.
- Cô cố đợi khoảng năm đến mười phút nữa rồi đi có được không?
Dì Dung nhất quyết nghe theo lời của Hoàng Gia Định. Tuyệt đối không phục Ngọc Nghiên bất cứ việc gì dù là nhỏ nhất.
- Vậy thì tránh ra cho... á... cho.... tôi đi.
Ngọc Nghiên vịn tay vào lan can, cố gắng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mai-khong-buong/2660853/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.