Đàm Đức Trọng theo lời của Hoàng Gia Định gửi toàn bộ ảnh và thẻ nhớ có chứa video cho Hà Vi đồng thời viết thư yêu cầu cô ta đưa 1500 USD để giữ im lặng.
Hà Vi lo sợ chuyện bại lộ nên lo lắng không yên mà nào có biết rằng, mọi chuyện sớm đã không còn là bí mật nữa rồi.
Sau khi Đàm Đức Trọng gửi đồ xong, Hoàng Gia Định còn chơi nhây, quyết định gọi cho Hà Vi một cuộc để “hỏi thăm tình hình”.
- Anh Định... sao anh lại gọi cho em vậy?
- Vì nhớ em chứ sao?
- Nhớ... nhớ em sao?
- Không được à?
- Đương nhiên là được rồi.
- Mà hình như em hơi lạ đấy! - Hoàng Gia Định giả giọng tò mò.
Ở đầu dây bên kia, Hà Vi lo lắng không ngừng.
- Không có gì... chỉ là... chỉ là tự nhiên em thấy hơi mệt thôi.
- Vậy à? Vậy em nghỉ ngơi trước đi. Tối nay gặp anh sẽ có bất ngờ dành tặng cho em đấy!
- Bất ngờ gì vậy?
- Phút cuối sẽ rõ. Bật mí một ít nhé! Em sắp có được hạnh phúc rồi đấy!
- Là sao?
Thái độ kì cục, úp úp mở mở này của Hoàng Gia Định làm Hà Vi đã lo lắng bây giờ lại thêm cả hoang mang nữa.
“Có được hạnh phúc” là sao? Là được ở bên Hoàng Gia Định? Thế có nghĩa là anh ấy tìm được cớ ly hôn với con nhỏ Ngọc Nghiên kia rồi...
Đó là cách nghĩ mà Hoàng Gia Định cố tình gài gắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mai-khong-buong/2660850/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.