Diệp Bạc Anh bước từng chân nặng nề về biệt thự. Việc đầu tiên cô làm là đi tắm. Làn da tái đi vì lạnh đôi môi đỏ cũng trở nên nhợt nhạt thiếu sức sống.
Tiếng nước từ vòi sen xối xả như tiếng nước mưa bên ngoài.
Tắm xong cô về phòng nhìn đồ đạc trong nhà một lượt xác định mọi thứ vẫn nguyên vẹn mới sấy tóc đi ngủ.
" Mẹ! Mẹ ơi! "
Một người phụ nữ đang thổi sáo trên bệ cửa số mái tóc dài chạm đất xoăn nhẹ, ngũ quan tinh xảo tự như thiên thần giáng trần thanh cao mà có phần xa cách.
Nghe tiếng gọi bà liền dừng lại nâng mi mắt lên theo tiếng gọi trong trẻo tự như ánh sáng ban mai.
Đôi mắt màu xanh lục chứa đầy sự căm ghét và hận thù khi nhìn thấy bóng dáng của đứa trẻ.
" Con làm phiền mẹ rồi sao? "
Cô bé thập thò đầu ngó vào trong dáng vẻ nơm nớp lo sợ mẹ sẽ giận.
" Không! Mau vào đây đi! "
Mẹ cô là một công nương của gia tộc Arian tên đầy đủ của bà là Sofia Hanan Arian. Vì lợi ích và sự giàu có của gia tộc mà bà bị bán đi như một món đồ chơi cho đàn ông.
Diệp Bạc Anh vô tư hồn nhiên khi đó không biết sợ là gì liền chạy vào phòng nhạc của mẹ.
Cách cửa sau lưng đóng sầm lại một cách tho bạo. Nụ cười trên môi bà dần tắt thay vào đó là gương mặt lạnh lùng, vô cảm.
Tiếng sáo du dương, êm tai làm say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-su-diu-dang/3353299/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.