Nàng là Ân Phượng, công chúa Dạ quốc...
Nghe theo lời phụ hoàng tới Hạ quốc hòa thân...
Chỉ là nàng được quyền lựa chọn phò mã của mình...
Trong số vương gia quyền quý, hoặc quan thần trong triều, hay công tử gia thế...
...
Yến tiệc chào mừng ngày đó...
Nàng gặp được chàng...
Nam nhân khiến nàng rung động trong tim...
Hành Liên Uyên, vương gia quyền quý, anh tuấn nhất Hạ quốc.
Một ánh nhìn trong đôi mắt chàng cũng đủ để nàng loạn nhịp trái tim.
Một tiếng cười khẽ của chàng, thừa sức làm nàng si mê..
Nàng đã giơ ngón tay ngọc ngà, thẳng thắn chỉ vào chàng và nói: "Bản công chúa chọn người này!"
Chàng chỉ cười và nói: "Công chúa xin chọn người khác, ta đã sớm thề với trời sẽ không lấy thê hay nạp thiếp."
..
Chàng không lấy thêm ai cả...
Ở chàng chỉ một người duy nhất mà thôi...
Vương phủ của chàng kia sẽ mãi có một vương phi dù cho vương phi đó đã chết.
Chàng yêu vương phi quá cố của mình...
Không thay lòng đổi dạ... vĩnh viễn yêu một người đã thành cố nhân.
...
Nàng buồn bã... nàng hỏi trời cao rằng tại sao chàng như vậy? Một cơ hội cũng bỏ không cho nàng?
Nàng đâu phải giả dối thích chàng? Nàng đâu có nhất thời thích thú hay tùy hứng đâu...
Nàng thật lòng thật dạ mình với chàng mà!
...
Đóa hoa vì gió rời xa cành
Hoa bay mãi đến một phương xa
Rơi xuống một chỗ xa lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-duu-ta-thanh-vuong-phi-roi-2/3191339/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.