DUY NHẤT MỘT CÀNH MỘT HOA.
Đóa hoa vì gió rời xa cành
Hoa bay mãi đến một phương xa
Rơi xuống một chỗ xa lạ
Bơ vơ lay động nhìn trời cao xanh...
Cành hoa nơi đây cô quạnh
Nhớ về đóa hoa duy nhất ở cạnh
Từng vui đùa bên nhau say đắm
Duy nhất một cành một hoa...
Mà giờ cành mất hoa, buồn sầu ở đây
Đóa hoa kia ngơ ngác ở nơi xa vời
Hỏi phương trời xa xăm...
Bao giờ gió đưa cành, hoa tương phùng?
...
"Tiểu thư, đến rồi." Yến Yến bê theo A Hoa đi đến trước một xe ngựa, Yến Yến đặt A Hoa xuống nhẹ nhàng rồi gọi: "Vương gia, tiểu thư tới rồi."
Từ trong xe ngựa truyền ra tiếng ừ nhẹ, tiếp đến màn xe ngựa được nâng lên và nam nhân bên trong bước xuống, một thân tinh tế huyền y âm tối lay động theo bước chân, mái tóc dài đen mềm mại xõa xuống như suối, phủ hết đằng sau lưng... Khuôn mặt nam nhân lộ rõ trước mắt A Hoa, hàng lông mày ngang đậm hơi dày đi cùng đôi mắt đen sâu thẳm đến nhìn không thấu cảm xúc, sống mũi cao thẳng tắp như cái thang kèm cánh môi mỏng khép hờ... nhìn vào từng góc cạnh ở gương mặt nam nhân đều thấy nó đẹp đẽ hoàn mỹ tinh xảo tựa như khắc ra.
Mọi thứ trên người hòa hợp vào mảnh u tối âm u do nam nhân tạo nên, trông lạ lùng khác biệt, khiến người nhìn ngẩn ngơ không dám lại gần.
A Hoa ngây thơ hướng nam nhân gọi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-duu-ta-thanh-vuong-phi-roi-2/3191337/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.