"Xin anh…tha cho tôi đi, tôi không chịu được nữa rồi!" 
Diệp Hoan dơ hai tay bị trói lên đỉnh đầu, cô bám chặt vào thành giường để giữ thân thể không bị rung chuyển quá mạnh. Cô vừa khóc vừa cầu xin Ngôn Thần, nhưng anh đang trong giai đoạn ham muốn tăng nhanh, chỉ có mạnh hơn chứ không có dừng lại. 
"Hoan Hoan, trừ khi em nói yêu tôi…nếu không tôi sẽ không thể dừng lại." 
Đã hơn hai tiếng trôi qua, Diệp Hoan đã bị anh chà đạp không ngừng nghỉ trong khoảng thời gian dài như vậy. Mỗi một giây một phút bị anh thao túng, cô có cảm giác như cơ thể bị xé ra ngàn mảnh. 
"Ưm…Ngôn…Ngôn thiếu gia, xin hãy…tha cho tôi…a…" 
Ngôn Thần nghe ba chữ "Ngôn thiếu gia" liền lắc đầu không hài lòng. Anh đưa tay vuốt mái tóc dài đang rối bời, dính nhớp vào cơ thể cô, sau đó thì nắn nhẹ chiếc cằm xinh xắn của cô, thì thầm vào tai cô với giọng điệu vô cùng mê hoặc: 
"Gọi tôi là Ngôn Thần hoặc Thần." 
"Ngôn…Ngôn…Thần!" 
Diệp Hoan chuyển tay, cô bám chặt vào vai anh sau đó thì dùng sức đẩy mạnh. 
"Hoan Hoan, em vẫn còn chưa nói hết." 
Ngôn Thần vẫn ra vào cơ thể cô như thường, chỉ có điều anh đã nhẹ nhàng hơn một chút. Anh muốn được nghe câu nói mình mong chờ phát ra từ miệng của cô. 
"Tôi…tôi…yêu…anh." 
"Tôi không nghe rõ, em nói lớn hơn một chút đi." 
Diệp Hoan mím chặt môi, cô cố gắng gượng đau đớn để nói thật lớn: 
"Ngôn…Thần! Tôi yêu anh." 
"Tôi cũng yêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812277/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.