Nghiêm Diệt bị đánh bất ngờ, ngã nhào về phía sau. Mấy tên đàn em đứng gần đó, loạng choạng đỡ lấy hắn. Trong thoáng chốc, không biết Âu Dương Vũ Thiên hay đám người này mới là kẻ gây sự nữa.
"Âu Dương Vũ Thiên, mày dám đánh tao sao?"
Nghiêm Diệt trợn trừng mắt nhìn Âu Dương Vũ Thiên, đưa tay quệt ngang vệt máu trên khóe miệng, nhìn chằm chằm về phía đối phương với ánh mắt đầy thách thức.
Âu Dương Vũ Thiên phây phẩy tay, chẳng qua là ban nãy ra tay hơi mạnh nên xương khớp ở tay có nhức một chút.
"Chỉ là một con chó trông nhà cho Long Hà Dực thôi mà, có gì mà tao không dám?"
"Hay lắm Âu Dương Vũ Thiên, tưởng sau lưng mày có Ngôn Thần thì bọn tao sẽ chịu để yên chuyện này sao?"
"Vậy thì vào đi. Một mình Âu Dương Vũ Thiên này cũng có thể khiến bọn mày thua tâm phục khẩu phục."
Tình hình trong quán cà phê càng lúc càng căng thẳng. Nhận thấy sắp sửa có đánh nhau, bọn chúng thì đông nhưng Âu Dương Vũ Thiên lại chỉ có một. Trịnh Yên Chi bất giác lo sợ, cô nàng kéo tay Vũ Thiên, sự lo lắng hiện rõ ở trên gương mặt:
"Âu Dương Vũ Thiên, bọn chúng đông như vậy nhưng anh chỉ có một mình, làm sao có thể…"
"Cô tin tôi không?"
"Cái gì?"
Âu Dương Vũ Thiên mỉm cười nhìn Yên Chi, anh ta đưa tay xoa đầu cô nàng như muốn nói rằng Yên Chi đừng quá lo lắng.
"Cô chỉ cần đứng sau lưng tôi thôi còn bọn chúng…tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812228/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.