Đọc thư mật xong, Ngôn Thần liền vo tròn bức thư đó lại rồi vứt xuống mặt đất. Long Hà Dực muốn dùng Diệp Hoan để uy hiếp anh chơi trò chơi với hắn sao? Được thôi, nếu hắn đã muốn thì anh sẽ chơi với hắn trò chơi này.
"Diệp Hoan, đợi tôi, nhất định… tôi sẽ đưa em an toàn trở về."
…
Sáng hôm sau,
Theo như nội dung bức mật thư tối hôm qua, Long Hà Dực muốn Ngôn Thần một mình đi tới chỗ hẹn để cứu người, nên sáng sớm nay Ngôn Thần đã tự mình lái xe tới đó mà không hề nói cho bất cứ một ai biết. Để cứu Diệp Hoan, Ngôn Thần chỉ có thể một thân một mình đối mặt với Long Hà Dực.
Tại khu đất bỏ hoang ngoài thành phố.
Diệp Hoan bị đám người của Nghiêm Diệt đưa tới khu đất hoang này với một chiếc bịt mắt màu đen. Sau khi tới nơi, bọn chúng mới gỡ bịt mắt của cô xuống.
"Ưm…"
Ánh mặt trời vô tình chiếu rọi vào mắt của cô khiến Diệp Hoan khó chịu nhăn mặt lại. Cô không biết bọn chúng đưa mình tới đâu nhưng nơi này trông có vẻ rất xa lạ, không giống như thành phố mà cô sống.
Nghiêm Diệt đứng trước mặt cô, trên tay hắn cầm một cây gậy dài, liên tục đập lên bàn tay còn lại với thái độ đầy kiêu ngạo. Diệp Hoan liếc mắt lườm Nghiêm Diệt, cô lớn tiếng quát hắn:
"Các người đưa tôi tới đây làm gì?"
Nghiêm Diệt không đáp lại lời của cô ngay mà hắn lại phất tay chỉ đạo đám vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2811818/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.