Đường phố về đêm hoa lệ đông người, Cảnh Tử Phong cầm tái lái nhìn ra bên ngoài.. Anh chẳng rõ lúc này mình muốn làm gì, anh muốn đi đến đối mặt hỏi Đường Hân Nghiêng một chút việc..
Thời gian qua anh hạn chế gặp lại Đường Hân Nghiêng, lúc ở nhà hàng nhìn cô đau khổ vì anh trai của anh ta.Bỗng nhiên Cảnh Tử Phong chợt hiểu ra chuyện tình cảm không phải một bên chân thành sẽ nhận lại chân thành.Giống như bao nhiêu năm qua anh ta luôn bên cạnh chở che cho Đường Hân Nghiêng nhưng cô ta chưa một lần nhìn lại tấm chân tình của anh.Mỗi khi Đường Hân Nghiêng muốn gặp anh ta chỉ như nhịp cầu đều hỏi về Cảnh Tử Sâm.
Có lẽ đã đến lúc anh ta nên buông tay rồi, vì trên cuộc đời này dù có yêu đến mức nào cũng chẳng ai mong muốn mình lại là sự lựa chọn,mà đã là sự lựa chọn thì thử hỏi rằng mấy phần trong đó là tình yêu.
Nếu từ đầu trong lòng Đường Hân Nghiêng có anh ta thì đã không cần chờ đợi đến bây giờ. Nhưng tối hôm nay khi gặp Đường Hân Nghiêng ở buổi từ thiện,trong lòng Cảnh Tử Phong cũng trăm bề khó xử, anh không muốn vương vấn mối tình không hồi kêt này nữa, khó mình khổ người chỉ là tình cảm kéo dài bao lâu nay nói chấm dứt ngay lập tức là đều không thể nào..
Lúc xe chạy qua Cảnh Thị, Cảnh Tử Phong nheo mắt nhìn người con gái đang đứng đón taxi phía trước, vẻ mặt có chút ngốc nhưng rất xinh đẹp,chỉ là nhìn sao cũng có chút ngờ nghệch của sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968879/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.