Cảnh Tử Sâm thở dài đau lòng,anh đi đến ngồi xuống chỗ Tô Nhược, nhẹ nhàng ôm lấy cô vỗ vễ cho Tô Nhược bình tĩnh lại.
Anh xoay người để Tô Nhược mặt đối mặt với anh.
- Nhược Nhược anh không trách em lớn tiếng với anh,nhưng anh rất chạnh lòng vì em không tin tưởng anh.
- Em không có không tin tưởng anh.
Tô Nhược lắc đầu oan ức.
Cảnh Tử Sâm nhìn cô,ánh mắt thâm tình bao lấy Tô Nhược.
- Vậy tại sao em không hỏi anh nhưng lại cứ khăng khăng muốn đòi lại điện thoại.Em muốn lấy điện thoại để làm gì khi biết rõ trên đó toàn tin tức tiêu cực cả cái clip kia cũng là bịa đặt những vấn đề đó em không nên quan tâm.Mà em phải vững lòng tin tưởng ở anh, anh sẽ minh oan cho em, em muốn biết gì anh đều sẽ nói tất cả với em.
Lần đầu tiên từ khi ở bên nhau, Cảnh Tử Sâm và cô xảy ra mâu thuẫn tranh cãi qua lại thế này.Anh luôn có cách cho cô thấy rõ cái sai của chính mính.
Tô Nhược nhỏ giọng.
- Em xin lỗi..
Cảnh Tử Sâm đau lòng ôm lấy cô vào lòng, hôn lên trán cô anh nói.
- Anh không trách em, anh chỉ muốn em hiểu ngày xưa thế nào anh không quan tâm nhưng bây giờ em đã có anh, sóng to bão lớn thế nào đã có anh bên cạnh em rồi.Không cần lo lắng hay sợ hãi, tin tưởng anh có được không?
Lời anh nói còn ánh mắt kiên định kia của anh khiến Tô Nhược cảm động đến bật khóc,cô dụi mặt vô ngực anh nức nở.
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968878/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.