Sau khi tiếp khách xong Tô Nhược và Cảnh Tử Sâm tách ra đứng một góc.
Anh vuốt tóc cô..
- Có mệt không?
Tô Nhược cười rạng rỡ lắc đầu.
- Không mệt một chút nào.
Ánh mắt Cảnh Tử Sâm tràn đầy yêu thương
nhìn làn môi đỏ của cô nhấp nháy trước mặt, anh cúi xuống ấn cho cô một nụ hôn rồi rời đi rất nhanh.
Tô Nhược đánh lên vai anh..
- Mọi người thấy thì sao, anh thật là..
Cảnh Tử Sâm cười cười, nào có quan tâm.
- Anh hôn vợ anh thì sợ gì.
Tô Nhược lườm anh, nhưng trên môi là nụ cười ngọt ngào..
- Vợ anh khi nào, chỉ giỏi nói năng lung tung..
Cảnh Tử Sâm đưa tay ôm cô vào lòng
- Sẽ nhanh thôi bảo bối à.
- Ây da..mù mắt người ta rồi..
Trác Tử Thành cùng Cảnh Tử Phong đi đến, Tô Nhược vội thoát khỏi lòng Cảnh Tử Sâm,trên mặt hơi ửng đỏ có chút xấu hổ.
Cảnh Tử Sâm vẫn nắm chặt tay cô, anh nhướn mày nhìn hai người mới đến.
- Anh về khi nào đấy, An Nhiên đâu?
Trác Tử Thành nhìn qua Tô Nhược, Tô Nhược khẽ gật đầu xem như chào hỏi anh ta và cả Cảnh Tử Phong.
Trác Tử Thành cười nói.
- Anh về hôm nay,An Nhiên đang ở nhà..
Rồi nhìn qua Tô Nhược..
- Còn không giới thiệu, đây là em dâu đúng không..?
Cảnh Tử Sâm choàng tay ôm Tô Nhược vào lòng.
- Nhược Nhược đây là anh họ của anh, Trác Tử Thành..
Rồi anh nhìn qua Cảnh Tử Phong vẫn im lặng lúc giờ.
- Tử Phong thì em đã biết, không cần giới thiệu.
Tô Nhược gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968872/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.