Tô Nhược gật đầu.
- Em ổn..
Cảnh Tử Sâm siết chặt vòng tay ôm Tô Nhược đi đến chỗ đám người Trác Ân.
Cảnh Tử Sâm nhìn qua vợ chồng Trác Ân và ba mẹ anh.
- Dì dượng, ba mẹ..
Trác Ân vừa gặp Cảnh Tử Sâm đến,ông liền vui mừng ra mặt.
- Muốn gặp cháu quả nhiên thật khó, bây giờ mới chịu đến.
- Cháu giới thiệu với mọi người một chút.
Anh nhìn qua Tô Nhược ánh mắt dịu dàng.
- Dì dượng, ba mẹ đây là Nhược Nhược.
Rồi khẽ nói với Nhược Nhược.
- Đây là ba mẹ và dì dượng của anh.
Cảnh Tử Sâm nắm lấy bàn tay có chút lạnh của Tô Nhược, anh xoa xoa tay cô như trấn an tinh thần cô dâu nhỏ..
- Cháu xin chào mọi người, cháu tên là Nhược Nhược.1
Tô Nhược nở nụ cười nhẹ không quá e ngại cũng không quá niềm nở.Vừa đủ điều chế cảm xúc khá tốt. Tô Nhược từ nhỏ sống trong hào môn, Tô Gia dạy dỗ cô rất tốt,khi lớn lên lăn lộn trong giới giải trí,hào quang nào xem như cũng đã từng tiếp xúc.
Nên lúc này không hề bỡ ngỡ,tuy có chút ngại ngùng nhưng thần thái vẫn tự tin cuốn hút.
Trác Ân vỗ lấy vai Cảnh Tử Sâm..
- Khá lắm kinh doanh cũng hơn người, mà đôi mắt nhìn người cũng rất khá.Tử Bằng, Hải Lam tôi là rất ganh tỵ với hai người đấy nhé..
Ông ta nhìn qua Tô Nhược, giọng nói thân thiện.
- Lần đầu gặp mọi người,cháu cứ tự nhiên không cần khách sáo.
- Dạ.
Tô Nhược ngoan ngoãn trả lời
Cảnh Tử Bằng dường như rất vừa mắt Tô Nhược,trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968871/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.