Xe ngừng ngay biệt thự của Đường gia, nhìn sắc mặt ảm đạm của Đường Hân Nghiêng,Cảnh Tử Phong đau lòng giúp cô ta mở cửa. 
- Em vào nghỉ ngơi đi. 
- Vâng. 
Nói rồi cô ta lặng lẽ đi vào cổng, để lại Cảnh Tử Phong nặng trĩu suy tư.. 
Bao năm qua anh ta yêu chiều Đường Hân Nghiêng vì cô chính là cô bé năm ấy cùng sinh ra tử với anh em nhà họ,một phần năm ấy đã không thể bảo vệ cô, để cô phải lưu lạc bên ngoài mấy năm trời,may mắn là ông trời vẫn cho cô trở về đoàn tụ gia đình.. 
Cùng nhau lớn lên, anh tự mặc niệm rằng đời này Cảnh Tử Phong anh trong lòng chỉ chứa đựng hình bóng của cô.. 
Nhưng chỉ tiếc rằng trong mắt của cô chưa một lần thấy được tấm chân tình này của anh ta. 
Anh trai của anh từ bé đã là đứa trẻ hơn người, lớn lên càng xuất chúng về mọi mặt.. 
Lúc nào cũng thế, anh ta luôn có một nỗi mặc cảm khi đi bên cạnh Cảnh Tử Sâm.. 
Cả ba của anh,ông luôn dành tình thương đặc biệt cho Cảnh Tử Sâm. 
Còn chấp nhận về hưu sớm giao lại tất cả Cảnh Thị cho Cảnh Tự Sâm nắm quyền sinh sát.. 
Chỉ cần như thế thôi cũng hiểu được vị trí Cảnh Tử Sâm trong lòng của ba anh.. 
.... 
Nhìn qua cánh cửa sổ, tấm màn che được kéo nhẹ, Đường Hân Nghiêng nhìn chiếc xe lúc này mới chịu lăn bánh.... 
Cô ta quay về ghế sopha, nhìn chằm chằm vô một mảnh mơ hồ, không rõ phương hướng, khuôn mặt ngây thơ hàng ngày ánh lên sự bí hiểm sâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968779/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.