Ô Lập Na cứ thế để Ảnh Quân nằm ngủ trên sopha vì muốn làm người tốt nên cô đã đắp chăn cho anh.
Sáng sớm ngày hôm sau Ảnh Quân khẽ mở đôi mắt đang nhắm nghiền dưới bầu trời xanh, ánh nắng chói chang chiếu rọi vào gương mặt yêu nghiệt của anh khiến anh hơi choáng váng.
Ảnh Quân bừng tỉnh dậy bỗng dưng nghe tiếng nói của Ô Lập Na vang sau lưng anh.
_ Tỉnh rồi
Thoáng chốc bất ngờ nhưng sau đó anh thu lại dáng vẻ hờ hững đáp, lạnh nhạt đáp.
_ Ừ
Ô Lập Na đi lại ghế bình thản ngồi xuống đối diện với Ảnh Quân, hít hơi thở thật sâu nhìn thẳng vào ánh mắt sâu hút của anh.
Những chuyện mà Ảnh Quân đã từng làm với cô tưởng chừng sẽ khiến cô kinh tởm, chán ghét anh thậm chí là căm phẫn muốn một tay giết chết anh ngay tức khắc nhưng không ngờ đến cô lại rung rinh với anh. Bởi bóng tối đêm qua như đã khuấy động những chuyện của Ảnh Quân sớm đã bị cô lãng quên từ lâu, và tất nhiên điều này cô sẽ không thừa nhận.
Ảnh Quân ngã người ra thành ghế rất thoải mái để mặc cho cô quan sát, lúc sau sắc mặt anh trở nên thâm trầm bờ môi khẽ giật bất ngờ lên tiếng.
_ Na Na bé yêu của tôi, có một chuyện tôi muốn hỏi em
Khụ.
Nghe Ảnh Quân gọi tên mình một cách thân mật như vậy khiến cô không quen vừa có chút khó chịu đành khẽ ho một tiếng, nhìn anh nghiêm nghị.
_ Trước tiên Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-em/2809679/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.