Chương trước
Chương sau
_ Ảnh Quân, anh là thần giữ cửa của tôi à ?

Ngày nào khi đi làm về Ô Lập Na luôn thấy Ảnh Quân đứng ngay trước cửa chung cư của cô, vì hôm nay không thể nhịn được đành lên tiếng.

Ảnh Quân đứng dựa lưng vào thành tường hai tay khoanh lại, nhìn Ô Lập Na lấy một cái rồi hờ hững nói.

_ Ừ, tôi vốn là thần giữ cửa để chờ em về, nhưng ngày nào em cũng cho tôi vào trong nhà mà

_ Im miệng

Ô Lập Na đưa đôi mắt hai viên dạ minh châu khẽ lườm quýt anh sau đó lướt qua ngang người anh mở cửa đi vào trong, thấy thế Ảnh Quân khẽ nhếch môi cười rồi nhanh chóng đi vào trong theo.

_ Anh hãy ngồi im đây đi đừng làm phiền trong lúc tôi tắm

Cô nhất thời mở miệng cảnh cáo anh, bởi cô chưa quên lúc trước trong lúc tắm không ngờ Ảnh Quân lại vô liêm sỉ đến mức xông vào phòng tắm, kết quả là cô đã bị anh hành hạ đến mềm người.

Bờ môi bạc mỏng của Ảnh Quân rất nhanh cong lên tạo một nụ cười yêu nghiệt, anh không buồn mà ngẩng đầu lên nhìn cô trả lời một cách hụt hẫng.

_ Theo như ý em

Ô Lập Na cũng không buồn mà quan tâm đến anh nữa mà thẳng thừng quay người đi vào phòng. Khoảng nửa tiếng sau cô đi ra với bộ đồ ngủ thoải mái kín đáo, vừa mới đi ra thì đã bị ánh mắt nóng ran của Ảnh Quân nhìn chằm chằm.

Nhưng điều khiến cô ngượng ngùng nhất khi ánh mắt hằm hè đó đang nhắm thẳng vào bộ ngực căng tròn của cô, vội lấy lại bình tĩnh Ô Lập Na khẽ hắt giọng một tiếng cũng như đang nhắc nhở anh nghiêm túc lại.

_ Anh dẹp ngay cái ánh mắt không phải là người của anh đi, đừng nhìn chăm chăm vào nơi đó nữa

Bỗng dưng Ảnh Quân đứng phắt dậy từ từ tiến đến chỗ cô, ánh mắt anh vẫn cứ dính chặt vào nơi gò bồng đào đó, giọng nói cũng trở nên thay đổi.

_ Nếu em ngại khi anh nhìn vào ngực em. Không sao, em cứ thử quay người đi, anh thích nhìn mông

_ Anh...

Khuôn mặt xinh đẹp không một chút ô nhiễm bụi trần của cô bỗng nhiên đỏ ửng vì ngượng ngùng, cô không ngờ đến Ảnh Quân lại mở miệng nói ra những điều đê tiện này, Ô Lập Na nhất thời câm nín không một lời nào để phản bác nên đành thở hắt ra.



_ Đừng nói gì nữa đồ đàn ông xấu xa, nếu anh không còn chuyện gì nữa thì làm ơn cút khỏi đây giúp tôi

_ Ồ, em càng xua đuổi tôi thì tôi lại càng thích vào phòng ngủ của em

Dứt lời, anh lướt qua ngang người Ô Lập Na tiến thẳng về phía phòng ngủ của cô, Ô Lập Na thở dài một cách bất lực trước hành động của Ảnh Quân. Lúc cô đi vào trong phòng thì một cảnh màn khiến cô trố mắt kinh hoàng.

Cơ thể của Ô Lập Na run lên, không thể chịu đựng được mà lớn tiếng quát vào mặt Ảnh Quân.

_ Gì...gì vậy ? Ảnh Quân, anh đang làm quái gì vậy hả còn không mau mặc quần áo cho đàng hoàng vào

Trước mắt cô là một thân trần truồng của Ảnh Quân đang nằm xả lai trên giường ngủ của cô, trong lòng Ô Lập Na cực kỳ bực mình xổm người xuống nhặt quần áo của anh lên không nương tình mà quăng thẳng vào mặt anh.

Nhưng trái lại với hành động ngông nghênh của cô thì Ảnh Quân không hề tức giận mà ngược lại còn cười một cách khoái chí. Sau đó không hề hé môi lấy một lời mà bước xuống giường.

Anh ngang nhiên nhấc bổng cô lên và đưa lên giường bắt đầu giở chứng đê tiện, anh bất ngờ đưa ba ngón tay chạm vào đôi môi căng mọng nước của cô khẽ thủ thỉ.

_ Cái miệng nhỏ này của em không mắng nhiếc tôi là em không thể chịu đựng được sao ? xem ra tôi phải dạy dỗ lại em mới được

_ Anh tính giở chứng gì nữa đây ?

Ô Lập Na đưa ánh mắt cảnh giác nhìn anh, tuy biết anh sẽ dùng hành động gì tiếp theo nhưng cô phải nên phòng thủ trước thì vẫn hơn.

Đột nhiên Ảnh Quân bật cười khanh khách anh không nói cũng không rằng di chuyển ba ngón tay đút vào miệng cô, Ô Lập Na chưa kịp mím môi lại thì nhận ra quá muộn màng chỉ trơ mắt nhìn anh như muốn tố cáo.

Ba ngón tay của anh nhanh chóng làm khuấy động bên trong khoang miệng ngay cả nước bọt của cô cũng đã dính đầy ngón tay của anh, chưa đến ba phút mà bất ngờ phía dưới của anh đã rục rịch muốn chuẩn bị xuất chiến.

Giọng nói trầm thấp của Ảnh Quân giờ đây đã trở nên trầm như hổ gầm.

_ Na Na bé yêu của tôi, em nhìn xem mười ngón tay của tôi không ôm nổi muộn phiền, vậy ba ngón tay này có làm phiền đến em không ?

_ Umm...

Ô Lập Na nhất thời ngọ nguậy muốn phản bác nhưng không ngờ đổi lại thành tiếng ngâm nga bởi ba ngón tay của anh đã chặn ngang. Mắt thấy cô khó khăn vùng vẫy muốn phản kháng khiến Ảnh Quân không khỏi bật cười khanh khách.

Anh quyến luyến rút ba ngón ra chưa kịp làm gì tiếp theo thì đã bị Ô Lập Na mắng nhiếc một câu thảm hại.



_ Khụ...Đồ thần kinh !

_ Thần kinh sao ? vậy hãy để tên thần kinh này điên loạn cùng em nhé

Xoẹt.

Lời vừa dứt Ảnh Quân đã nhanh chóng hành động, anh không hề thương tiếc mà thẳng thừng xé rách áo ngủ của cô ra, rất nhanh áo lót không gọng ren hoa màu đen trong cuốn hút vừa quyến rũ đập ngay vào mắt anh.

Người ta bảo rằng ham muốn là sản phẩm của ý chí nhưng sao Ảnh Quân anh lại thấy điều đó ngược lại, sự ham muốn đã đến cực điểm anh nhanh chóng đưa tay cởi bỏ luôn lớp áo lót đó.

Anh khom người cúi xuống hơi nghiêng cổ sau đó khóa chặt đôi môi mọng nước của cô, trong phút chốc Ảnh Quân bất thình lình giật mạnh môi dưới của cô đến nổi sưng tấy cả lên, anh hết giật rồi lại ngậm nhấm đến chán chường mới thôi.

Tiếp theo di chuyển đến đôi gò bồng đào to lớn, Ảnh Quân há miệng ngụm một bên còn một bên bị một tay anh nhào nắn đủ điều, không thể chịu đựng được sự kích thích mà anh mang lại khiến Ô Lập Na bất giác khẽ rên.

_Umm...

Ngụm nhấm đến chán chường Ảnh Quân mới thôi ngừng lại, ngẩng đầu lên nhìn cô bằng ánh mắt chứa đựng sự ham muốn tuột điểm của anh, đôi bàn tay vốn không yên phận nên là thuận tay kéo nốt luôn cái quần của Ô Lập Na chỉ chừa mỗi cái quần lót nhỏ bé.

_ Na Na, em biết không ? suốt bao năm trong lòng tôi rất tĩnh lặng, nhưng khi gặp em rồi tĩnh lặng hóa phong ba

Tai Ô Lập Na đã nghe thấy những lời anh nói nhưng không tài nào lên tiếng vẫn nằm im thin thít trên giường, đối với cô chuyện của Ảnh Quân cô không muốn liên quan đến, về việc cô từng đồng ý làm tình nhân cho anh mấy ngày trước đã khiến cô bứt rứt lương tâm trong lòng và cảm thấy rất tội lỗi với Tần Tư Truy.

Hộc...Hộc !!!

Hơi thở của Ảnh Quân ngày càng trở nên dồn dập khi nhìn vào làn da mềm mại của cô giống như da trẻ sơ sinh chưa một lần nhìn thấy mặt trời. Đối với anh, cô là người đầu tiên có làn da đẹp như vậy.

Ảnh Quân đứng dậy cởi bỏ lớp quần áo trên người một cách nhanh chóng nhất, nhất thời Ô Lập Na khẽ đưa mắt nhìn vào thân thể màu đồng lại vừa cường tráng của anh sau đó rời mắt nhìn vào cơ bụng săn chắc khiến cô có chút đê mê, bất chợt cô di chuyển mắt nhìn xuống phía dưới của anh càng khiến cô có cảm giác như trái tim sắp nổ tung luôn vậy, rất kinh hoàng.

Anh nhếch môi cười nhìn Ô Lập Na dương dương đắc ý, Ảnh Quân khẽ đưa tay tách hai bên đùi thon thả của cô ra bất ngờ cúi xuống hôn vào nơi vùng nhạy cảm đó

Thoáng chốc Ô Lập Na chấn kinh đến mức trố cả hai con mắt nhìn, rất muốn đưa tay đẩy cái đầu anh ra nhưng không thể được gì.

_ Ah-ahh...không đời nào..Umm
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.