Trời đã khuya, không khí trong phòng dần trở nên ấm áp hơn. Anh ôm chặt cô, cảm nhận từng nhịp thở của cô. Giao Nhi nằm im trong lòng anh, tựa như không muốn rời xa. Để được ở bên nhau như thế này, không cần phải nói gì nhiều.
"Mùi hương của em thật dễ chịu.
"Cảm ơn em vì đã tha lỗi cho anh. Anh yêu em nhiều lắm"
Giao Nhi nhắm mắt lại, hít thở hương thơm của anh. Từng kỷ niệm xưa hiện về trong tâm trí, nơi họ đã từng cùng nhau đi dạo dưới ánh trăng, nơi những giấc mơ và hy vọng được xây dựng.
"Em cũng yêu anh." Cô thì thầm, dù chưa từng nói ra.
"Chúng ta sẽ cùng nhau bắt đầu lại nhé?" Anh hỏi, ánh mắt lấp lánh niềm hy vọng.
"Bắt đầu lại?" Cô suy nghĩ, lòng chợt có chút dao động. "Có lẽ chúng ta nên thử một lần nữa."
"Đúng vậy, lần này anh sẽ không làm em tổn thương." Anh hứa hẹn, sự chân thành hiện rõ trong mắt.
“Anh sẽ làm cho em tin tưởng anh. Anh nhẹ nhàng vỗ về, đôi mắt tràn đầy ý
chí.
Cả hai cùng nhau chìm vào giấc ngủ, trong không gian ấm áp, nơi không có những lo âu hay nỗi buồn. Trong lòng mỗi người đều có một niềm hy vọng mới, rằng tình yêu của họ sẽ có thể vượt qua mọi thử thách.
Đêm khuya, khi ánh đèn đã tắt, chỉ còn lại ánh sáng mờ ảo từ trăng chiếu rọi, mọi thứ dường như trở nên tĩnh lặng. Trong lòng Giao Nhi, cô cảm nhận được sự ấm áp từ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-em-bang-su-diu-dang-cua-anh/3650242/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.