Kết thúc một ngày ở trường, Giao Nhi và Lưu Khả Ái xếp hàng trước cổng chờ xe tới đón. Thời gian trôi qua, xe của Cố Đông Bách cũng tấp vào lề. Bước xuống xe, anh tiến lại gần cô với nụ cười trìu mến trên môi.
"Em đợi anh có lâu không? Xin lỗi vì hôm nay anh nhiều việc quá!"
"Em cũng vừa mới tan thôi, nếu bận nhiều việc như thế sao anh không để vệ sĩ đến đón em."
"Anh đã hứa chiều này sẽ đón em mà. Em mau lên xe đi."
Trước khi lên xe, Giao Nhi chào tạm biệt người bạn cùng bàn mới quen sáng nay của mình là Lưu Khả Ái. Họ chào tạm biệt nhau trước khi lên xe.
Trong suốt quãng đường trở về nhà, cô luôn nhìn chăm chú ra thế giới bên ngoài, tận hưởng cảm giác thoải mái hiếm có mà cô đã lẩn tránh khá lâu. Trong khi đó, anh vẫn miệt mài làm việc trên máy tính. Nhìn thấy sự tập trung cao độ của anh, cô xoay người về phía anh và hỏi:
"Công việc của anh nhiều lắm sao?"
"Hiện tại khá phức tạp, anh đang sửa lại một số tài liệu cần thiết."
"Làm gì thì anh cũng phải lo cho sức khỏe của mình đó có biết chưa?"
"Ừm! Anh biết rồi!"
Anh mỉm cười với cô, anh phát hiện ra rằng cô cũng có quan tâm đến anh. Như vậy anh cũng cảm thấy rất vui rồi.
Về đến nhà, cô háo hức chạy vào trong, vứt bỏ túi xách một cách bất cẩn trên sofa và chạy thẳng vào bếp để kiểm tra xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-em-bang-su-diu-dang-cua-anh/3647225/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.