Sáng hôm sau khi Ninh Gia Tuệ thức giấc, Tiêu Ân Tuấn đã không còn trong phòng.
Cả đêm nằm trên ghế sofa, bây giờ cơ thể cô có hơi đau nhức.
Ninh Gia Tuệ nghĩ tới chuyện tối qua, nếu thật Tiêu Ân Tuấn là người đồng tính thì sao cô có thể quyến rũ hắn được đây.
Con người Tiêu Ân Tuấn thật sự rất khó đoán. Cô không biết phải làm sao với hắn, sơ xẩy một chút mà khiến cho hắn phát điên thì cô cũng sẽ chẳng nhận được cái kết tốt đẹp gì.
Dù sao hiện tại cô cũng chẳng còn cách nào khác cả, chi bằng Ninh Gia Tuệ cô đánh liều với hắn một phen. Thắng thì làm vua, thua thì cô cũng chẳng còn gì để mất.
Cốc...Cốc...Cốc...
Bên ngoài truyền vào tiếng gõ cửa.
- Thưa Mợ chủ, Cậu chủ đang chờ Mợ xuống ăn sáng.
Là tiếng dì Lâm, hôm qua sau khi bước vào cổng lớn Tiêu gia, dì Lâm là người đã dẫn cô lên lầu. Tuy mới tiếp xúc qua nhưng cô lại cảm thấy ấn tượng với người đàn bà này, bà có giọng nói rất ôn hòa, lại còn hết sức chu đáo, tỉ mỉ.
- Dì Lâm phải không? Tôi xuống ngay đây.
Ninh Gia Tuệ trả lời bà, cô vừa mới thức dậy còn chưa vệ sinh gì hết. Để cho Tiêu Ân Tuấn phải chờ cô như này một lát nữa cô chết chắc.
Vội vàng bò dậy khỏi sofa, cô nhanh chóng lao vào phòng tắm.
Sau khi thay 7749 bộ đồ, Ninh Gia Tuệ cũng hài lòng mà đi xuống dưới lầu. Dù hôm nay có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nhan-tinh/3002159/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.