Tiêu Ân Tuấn đưa cô quay trở về Tiêu gia sau đó cũng nhanh chóng rời đi.
Dì Lâm biết cô khi nãy chưa ăn được gì, bà đã chuẩn bị cho cô chút đồ ăn nhẹ.
- Mợ chủ, thực ra Cậu chủ là một người rất tốt. Tôi đã đi theo cậu chủ hơn hai mươi năm nên ít nhiều cũng hiểu tính Cậu. Tôi có hơi nhiều chuyện có gì mong Mợ bỏ qua.
Dì Lâm ngập ngừng một chút rồi lại lên tiếng.
- Tôi không biết tối qua Cậu Mợ đã xẩy ra chuyện gì? Nhưng Mợ đừng vì vậy mà để trong lòng. Vợ chồng đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa.
Ninh Gia Tuệ trong lòng có chút cười khổ, cô cũng hiểu ý tốt của dì Lâm. Chỉ tiếc rằng cô và Tiêu Ân Tuấn vốn chẳng thể tính là vợ chồng.
Nhưng dì Lâm thân cận với hắn như vậy, chắc chắn bà sẽ biết được Tiêu Ân Tuấn hắn thích cái gì, ghét cái gì. Cô chỉ cần hỏi bà thì chẳng phải sẽ dễ dàng mà lấy được cảm tình của hắn.
Nghĩ đoạn cô đưa tay mình ra nắm lấy bàn tay dì Lâm, gương mặt cũng hiện lên vài nét u sầu .
- Dì Lâm, con cảm ơn dì. Con cũng rất mong muốn bản thân có thể khiến cho anh ấy yêu con, nhưng lại không biết mình phải làm thế nào. Phu thê chúng con cũng là bởi lợi ích hai bên gia tộc mà kết hôn. Con biết anh ấy sẽ chẳng yêu thương gì mình, nhưng bản thân lại cố chấp mong cầu.
Đoạn rồi, đôi hàng mi tam cong dài xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nhan-tinh/3002156/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.