Tiêu Ân Tuấn gắng gượng kìm nén nỗi đau nơi cậu nhỏ, từ từ nhổm dậy, tay kia vẫn nắm chặt lấy cổ chân Ninh Gia Tuệ. Hắn đằng đằng sát khí, hiện tại chỉ muốn đem người phụ nữ này băm vằm ra từng mảnh, cô ta lại có thể cả gan lớn mật gây tổn thương cho cậu nhỏ của hắn, nếu nó có mệnh hệ gì mạng của cả nhà họ Ninh đem ra cũng đền không nổi. Cô bị hắn nhấc bổng một chân, lôi xồng xộc vào bên trong phòng ngủ, Ninh Gia Tuệ rở khóc rở cười đây là hoạ do cô gây ra, hiện tại nhìn biểu hiện của Tiêu Ân Tuấn, hắn ta cũng đang dần sắp phát điên lên rồi, tâm tình cô bắt đầu hoảng sợ bất chợt chưa thể nghĩ ra cách gì giúp bản thân thoát khỏi một kiếp nạn này.
Hắn lôi cô tới giữa phòng ngủ thì dừng lại, Tiêu Ân Tuấn cao cao tại thượng nhìn xuống người phụ nữ vừa bị y lôi vào đang nằm úp mặt dưới sàn nhà, cất giọng đầy ám muội. Nếu y để yên chuyện này thì y không còn là Tiêu Ân Tuấn nữa, vừa nói hắn vừa đưa tay cởi ra thắt lưng nơi cạp quần của mình.
- Ninh Gia Tuệ tôi cho cô cơ hội bù đắp tổn thương cho nó.
Trong không gian tĩnh lặng tiếng măng xét cửa quần cũng trở lên chói tai, chiếc quần âu may vá tinh xảo mặc trên người Tiêu Ân Tuấn từ từ tụt xuống chỉ còn lại chiếc quần lót mỏng manh che đi nơi hạ bộ to lớn của hắn.
Ninh Gia Tuệ quay đầu lại nhìn thấy cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nhan-tinh/3002109/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.