Hắn vươn tay với lấy bàn tay Ninh Gia Tuệ đang nắm bên thành giường, di chuyển bàn tay cô đặt lên trên vật nam tính của y, Ninh Gia Tuệ hoảng hốt muốn thu tay lại nhưng bàn tay sớm đã bị giữ chặt, sức lực của cô đối với y chỉ giống như muỗi đột cột điện.
Hai má Ninh Gia Tuệ đỏ ửng trông như quả cà chua chín mọng, lúc này chỉ có thể xấu hổ mà quay đầu nhìn về hướng khác.
Tiêu Ân Tuấn trong đầu chợt hiện lên một suy nghĩ xấu xa. Nụ cười ma mị trộn lẫn trong lời nói của y.
- Làm cho nó vui vẻ tôi sẽ tha cho em và cả Ninh gia.
Dư vị của cô đêm qua khiến cho bản thân hắn nhớ nhung tới bần thần. Ngày hôm nay sau khi trông thấy cô rời đi cùng Trình Trang, hắn cũng chẳng còn tâm trí muốn làm việc gì hết, cả buổi chiều chìm đắm trong men say chỉ vì muốn loại bỏ hình ảnh cô ra khỏi tâm trí của y, nhưng càng uống thì lại càng nghĩ tới không thôi.
- Nếu tôi không thể.
Ninh Gia Tuệ rè rặt lên tiếng hỏi y, hai mắt nhắm chặt đầy bất lực, đầu vẫn quay đi nhìn về hướng khác.
Tiêu Ân Tuấn bàn tay siết chặt nắm lấy năm đầu ngón tay cô. Giọng nói giống như là đe doạ.
- Em dám từ chối tôi sao?
- Không dám, nhưng tôi nghĩ mình không có khả năng khiến anh vui vẻ được rồi. Tiêu Ân Tuấn từ giờ tôi sẽ để cho anh thoả sức dầy vò nhưng nhất định sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nhan-tinh/3002105/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.