Quay trở lại với nhà ông Kiên, họ vẫn đang trên đường đi tới Đà Nẵng nhưng không lái xe nữa, cũng không cướp xe dọc đường mà đi xe khách giường nằm từ chỗ địa bàn tỉnh Quảng Trị tới Đà Nẵng. Vết bỏng ở mu bàn tay phải của Trung không làm cậu ta đau đớn mà cậu ta còn có nỗi đau lớn hơn gấp bội khi mà bỏ lại cô và đứa con mới được vài 3 tuần tuổi ở bãi cỏ lau bên đường. Xe đi được 1 đoạn thì dừng lại, công an Thừa Thiên Huế kiểm tra xe khách, trên tay họ đang là 3 bình ảnh của 3 người bắt cóc và chiếm đoạt tài sản:
- Xin mời tất cả mọi người xuống xe, mang theo hành lý của mình nữa.
- Gì vậy các anh? Phải kiểm tra hành lý nữa sao?
- Đúng vậy. 3 người trong vụ bắt cóc vừa rồi đang cầm theo 1 số tiền mặt khổng lồ. Ai là nữ giới thì xin mời đưa hành lý cho nhân viên nữ của chúng tôi kiểm tra. Nếu mọi người hợp tác, chúng tôi sẽ không làm mất quá nhiều thời gian của các vị.
Tới lượt gia đình bà Mary, đúng như suy đoán của Trung từ trước, haha họ chẳng cầm theo mình cặp tiền hay túi du lịch nữa, hành lý của họ chỉ toàn quần áo và bikini thôi.
- Gia đình mình đi biển sao?
- Đúng vậy. Chúng tôi tới Đà Nẵng tắm biển bà ăn hải sản, cũng như là thăm bà con ở đó luôn.
- Anh này tay trái anh bị sao vậy?
- Tôi sơ ý bị trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948829/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.