Vương Hạo! Tôi thấy y tá vừa gọi điện thông báo mấy nay cha cậu sức khỏe đã yếu đi nhiều. Lát tan làm cậu nên về nhà thăm cha cậu đi.
- Hôm nay chẳng phải chúng ta có cuộc họp sao?
- Tôi lùi lại rồi!
Vương gia hiện giờ đã rất yếu do căn bệnh tim lâu năm, ông thậm chi còn không thể đi lại nhiều và phải nhờ y tá riêng chăm sóc. Mối quan hệ giữa ông và Vương Hạo đã không còn căng thẳng như trước nữa bởi Vương Hạo đã dần mở lòng và tha thứ cho ông vì anh biết ông cũng không thể sống lâu được nữa. Về đến nhà, Vương Hạo hỏi y tá về tình hình sức khỏe của Vương An Trình
- Cha tôi dạo này sao rồi!
- Bệnh tim của Vương gia ngày một nặng, không ăn uống được nhiều thưa thiếu gia!
- Ừm, tôi sẽ tìm một bác sĩ khác tốt hơn vậy. Cô vất vả rồi!
Sau đó, Vương Hạo quay sang dặn dò gì đó với Tư Vũ rồi qua phòng bệnh của Vương An Trình thăm ông. So với trước kia thì cha anh đã gầy đi rất nhiều khiến một người con như anh nhìn vào cũng không khỏi xót. Nếu trước kia không có biến cố nào xảy ra thì có lẽ giờ đây anh đã là một đứa trẻ ngoan ngoãn, yêu thương cha. Nhưng bản tính của Vương Hạo là sự hiếu thắng nên anh chỉ có thể tha thứ trong lòng và nhất quyết không nói ra. Vương gia đúng lúc này cũng tỉnh giấc, thấy con trai đang nhìn mình, ông thở hổn hển cố gắng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-yeu-trong-dau-thuong/2988067/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.