Vào cuối tuần
Tuyết Chi đang ngủ rất ngon lành, tự dưng bị đánh thức bởi một thế lực nào đó. Minh Khang đang cưỡng hôn Tuyết Chi. Anh tính gọi cô dậy nhưng mãi chẳng thấy dậy gì, thay vào đó là say mê nằm ngủ chứ chả có động tĩnh.
“Ưm.. a.. Anh..”
“Dậy thôi Tuyết Chi. Muộn lắm rồi đấy.”
“Hơ.. muộn rồi á?” Tuyết Chi cố gắng mở mắt, nhìn lên đồng hồ thì mới có 6 rưỡi sáng
“Minh Khang cút đi cho em ngủ.” cô ném chiếc gối vào mặt anh, sau đó nằm quay lưng ngủ tiếp
Nhưng Minh Khang nào có chịu chứ. Hôm nay anh nhất quyết phải kéo Tuyết Chi dậy cho bằng được để cả anh và cô cùng đi đăng ký kết hôn, không có kẻ nào dám dòm ngó tới cô nữa
“Tuyết Chi. Em có dậy không? Thích anh dùng biện pháp mạnh đúng không? 3, 2, ...”
“Em dậy đây.” Tuyết Chi vội vàng bật dậy ngay
“Tốt. Như thế có phải ngoan không?”
Tuyết Chi dù vẫn buồn ngủ, nhưng nghe lời đe dọa của Minh Khang nên cô chỉ đành nghe theo lời anh. Lợi dụng thời cơ đứng đằng sau anh, cô giơ nắm đấm lên, muốn đánh lắm nhưng lại thôi. Liếc mắt anh cái, rồi hậm hực vào trong nhà tắm.
“Tên Minh Khang chết tiệt. Giỏi thì vào đây mà đánh nhau. Xí.” Vừa nói cô vừa khoá cửa phòng lại, đề phòng Minh Khang vào bất chợt.
Cô vệ sinh cá nhân, sau đó thay quần áo để bước ra ngoài. Cô mặc một chiếc váy dài màu nâu vàng nhạt, cổ rộng và khoét sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031407/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.