Mặt trời lên cao, cơn lạnh giá làm Jury tỉnh giấc, sau một đêm đau đớn, cô nhìn lại mọi thứ, Toume không còn ở đấy. Cơ thể nhỏ bé đầy kín những dấu hôn, phần dưới đau nhói không thể tả, vết máu của sự trong trắng thấm trên ga giường giờ đây đã khô hoàn toàn.
Jury uất hận, khóc nức nở, bấu lấy cơ thể đầy nhơ nhuốc này, chà mạnh đến đỏ cả da thịt, cô như muốn xóa bỏ mọi dấu vết của đêm qua.
Tiếng gõ cửa đột nhiên phát ra làm cô sợ hãi.
* Cốc cốc *
" Phu nhân ! Người đã dậy chưa ? " Chii đứng bên ngoài nói vào.
Bên trong vẫn yên tĩnh không một tiếng động, Chii gọi mãi Jury đều làm ngơ. Hết cách, cô tự mình mở cửa đi vào. Jury vẫn đang ngồi khóc trên giường, cô biết tâm trạng của Jury bây giờ rất tồi tệ, bản thân cô cũng có lỗi trong chuyện này.
Biết rõ Jury ngay từ đầu bị dẫn dụ lại không nói ra, ngay cả đêm qua Jury bị cưỡng hiếp, cô cũng bỏ ngoài tai tiếng la hét coi như chưa nghe gì. Bây giờ đối mặt nhau, cô không biết mở lời như thế nào khi ánh mắt căm phẫn kia luôn giáng vào người cô !
" Phu nhân ! Hãy để tôi sửa soạn cho người nhé ! " Chii khom người, giọng cung kính.
Jury ngoảnh mặt sang nơi khác, chẳng nói chẳng rằng lấy một câu, Chii chỉ đành im lặng làm việc của mình. Cô lấy chiếc khăn ấm lau sạch cơ thể nhỏ bé kia, từng chỗ chà qua đều làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2810149/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.