" Tôi muốn xem thử con quỷ như anh chịu đựng Fujiwara Jury này được bao lâu ! "
Dứt lời, Jury khom người xuống chẳng cần Toume bôi thuốc, cô tự dùng ma thuật chữa trị vết thương. Toume nhìn cô không rời mắt, có lẻ trong bốn năm qua cô vợ của anh đã học được không ít tài năng.
Cái chân đau tuy không lành ngay tức khắc nhưng Jury bước đi đã vững hơn, cô tự mình lếch ra ngoài, Toume đột nhiên nhấc bỗng Jury lên làm cô hoảng hốt.
" Toume ! Anh làm cái trò gì vậy ? "
" Em còn đau chân, muốn đi đâu anh sẽ bế ! "
Jury đột ngột thay đổi biểu cảm, tươi cười, hai tay choàng lấy cổ Toume, cơ thể uốn éo như ả hồ ly dụ dỗ trai đẹp.
" Nếu mà tốt như vậy thì anh bồng tôi đến nhà ăn đi !
Tôi đói lắm rồi ! "
" Em xin anh à ?
Vậy thì phải làm gì đó đổi lại đi chứ ? "
Toume vừa nói xong Jury chủ động hôn lên má anh, đôi mắt vàng kim mở tròn, bất ngờ đến độ phải nhìn Jury một lúc lâu.
" Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó !
Chúng ta chỉ mới bắt đầu cho trò chơi thôi !
Anh Kimura Toume ! "
Jury ngẩng cao gương mặt kiêu hãnh, khóe miệng nhếch nhẹ, Toume trong lòng không hề thấy bất an mà càng lúc càng hứng thú với con người hiện tại của Jury.
Toume đưa Jury đến phòng bếp, tự tay đút thức ăn cho vợ, được một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2810109/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.