" Bog ! " Jury ngoắc tay gọi chú sói lại, cô lấy từ trong người ra một đóa hoa kí ức giao cho nó, khe khẽ bảo Bog đi tìm Kuroshi.
Thông báo cuộc chiến với quỷ hút máu sắp nổ ra, Jury thả cả đàn bướm đêm, bảo chúng hộ tống Bog đến nơi an toàn.
Bog theo lệnh, cúi đầu trước Jury, thoắt cái nó đã biến mất trong không khí, Jury trở về phòng, Toume lại đến tìm cô.
Đã hơn hai tuần trôi qua, không ngày nào Toume không đến đây với đủ mọi lí do, những lần gặp nhau họ đều xảy ra xung đột.
" Ngày nào cũng ngủ ở đây anh không thấy chán sao, Toume ? " Jury liếc mắt.
Toume ngoắc tay một cái, cánh cửa đóng sầm lại, anh cởi chiếc áo sơ mi ra để lộ thân hình vạm vỡ cùng cơ bụng 6 múi, anh nhìn Jury lạnh giọng ra lệnh.
" Cởi đồ ra !!! "
" Không ! " Jury chán ghét, đêm nào cô cũng bị Toume ép quan hệ, mỗi lần như vậy cô đều chống cự kịch liệt.
Toume không bẻ tay thì bẻ chân Jury, có hôm còn dùng ma pháp đóng băng cô khiến cơ thể tổn thương nghiêm trọng.
Nếu không phải trong mình còn mang dòng máu quỷ tự chữa lành vết thương thì có lẻ Jury đã chết từ lâu. Nhìn ánh mắt đằng đằng sát khí của Toume, Jury mệt mỏi tự mình ôm lấy mền gối định đi ra.
" Jury, cô bước một bước nữa tôi chặt chân cô ! "
" Toume, anh không thấy mệt à ? Nếu anh muốn chuyện chăn gối sao không tìm Serina đi ! Hay cô gái khác cũng được
Anh đâu phải có một cô vợ ? Sao mỗi đêm đều làm phiền tôi vậy ? "
Jury vừa dứt lời, bất thình lình Toume xuất hiện trước mặt cô, anh tát cô một cái đến ngã nhào, túm lấy tóc giựt ngược.
" Tôi đã nói, cô là vợ cả, cô có nhiệm vụ phải sinh con cho tôi !
Chừng nào cô chưa sinh thì chừng đó cô đừng hòng tôi không chạm vào cô !! "
" Nực cười, muốn sinh con thì qua mà tìm Serina, cô ấy là quỷ hút máu chính thống đấy ! Con sinh ra đảm bảo thuần chủng "
" Câm mồm !!! " Toume lại tát một cái trời giáng.
Anh chỉ muốn con do Jury sinh ra, Serina chẳng qua chỉ là cái mác để anh khiêu khích Jury, làm gì có chuyện Toume xảy ra quan hệ lần thứ hai với cô ấy.
Không nhiều lời, Toume lập tức quăng Jury lên giường, cưỡng ép Jury quan hệ. Cô chống cự Toume lại đánh, đánh đến khi cô bất tỉnh nhân sự.
Đợi đến lúc Jury tỉnh dậy, cả cơ thể không một mảnh vải, Toume đang nằm cạnh ngủ say, trên người cũng không có quần áo.
Phần bụng dưới của Jury quặn thắt, nhìn những vết hôn chằng chịt, Jury tự khắc hiểu Toume đã làm gì cô.
Jury cố lếch thân xác nặng nề mặc lại đồ, định rời khỏi đây, cổ áo bất ngờ bị túm kéo về, Toume ôm chặt lấy Jury, cô tức mình quát lớn.
" Toume, đồ hèn hạ, bỏ tay dơ bẩn của anh ra ! "
" Vợ à, cô muốn đi đâu ? Đêm còn dài, cô chưa phục vụ xong lại muốn chuồng ? "
Toume gồng cái cơ bắp rắn chắc, xiết đến nổi những khớp xương trên người Jury phát ra tiếng kêu * răng rắc *.
" Đau, Toume buông ra !!! "
Jury thở gấp, càng vùng vằng Toume càng xiết chặt cho đến khi Jury không kháng cự nữa, Toume bồng cô trờ về giường.
Bàn tay ngỗ nghịch sờ vào phần xương quai xanh, Jury đang cố điều chỉnh nhịp thở, ánh mắt không ngừng quan sát từng hành động của Toume.
Anh hôn lên cổ cô, Jury tự dưng đưa hai tay choàng lấy cổ Toume, thanh đoản đao chém xuống đầu Toume, tức khắc nó bị anh giữ lại.
Dòng máu đỏ tươi từ bàn tay Toume chảy xuống, Jury nghiến răng cố dùng sức ấn thanh đao cứa vào cổ Toume.
" Ác quỷ, chết đi ! "
" Đúng là không biết lượng sức ! "
Toume thẳng tay quăng mạnh Jury vào tường, bóp gãy thanh đoản đao, nào ngờ còn thanh khác bay về phía Toume.
Cơ thể nhanh nhẹn né ra, Jury bắt lấy thanh đao còn lại kia, dùng ma pháp hàn gắn lại thanh đao đã gãy.
" Người thì bé xíu mà bày đặt chơi một lúc hai thanh đoản đao to đùng ! " Toume lẩm bẩm.
Jury đứng ở một góc cố thủ, Toume nhìn cô bằng cặp mắt sắc lẹm, gắt gỏng từng tiếng phang tới.
" Bỏ nó xuống ngay, chơi vũ khí sẽ bị thương đấy ! "
" Không, anh mà nhào vô tôi chém chết anh ! "
Toume " Hừ " một tiếng, nhẹ nhàng không muốn cứ phải khiến anh nổi điên, Toume nhảy bổ về phía Jury.
Cô thật sự vung đao chém đứt cánh tay của Toume, đôi mắt vàng kim hóa đỏ, Toume tức giận lên, cả hai xảy hỗn chiến. Chỉ một lúc sau Toume đã áp chế Jury, hủy luôn hai thanh đao, cắt đứt gân tay của Jury.
Tiếng kêu gào thảm thiết của Jury vang ó trời, hai tay cô bị phế không cử động được, cô không thể nào dùng ma pháp.
Jury nằm bất động dưới đất, nhìn xung quanh, tất cả người trong ngôi nhà sợ hãi Toume đều núp hết, chỉ còn duy nhất Chii đang đứng nhìn.
Chii không dám xen vào, mắt Jury đỏ ngầu ngấn những giọt lệ, cô ghét cái nơi địa ngục này. Toume bế Jury lên, tự tay anh băng bó lại vết thương cho cô, bàn tay thô ráp chạm vào bờ môi anh đào, Toume nói chuyện với cô bằng giọng điệu bỡn cợt.
" Sao, còn muốn chơi vũ khí nữa không ? "
" Súc sinh !!! Anh là đồ ác quỷ ! " Jury mắng nhiếc.
Toume vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, ôm lấy Jury vào lòng, anh vuốt lên tóc cô, giọng trầm khàn.
" Ngoan, ở lại bên cạnh tôi, tôi cho em tất cả, em muốn gì tôi cũng cho em...
Sinh cho tôi những đứa con kháu khỉnh, tôi sẽ trả lại đôi tay cho em "
Jury tức đến ứa nước mắt, cái miệng nhỏ không ngừng chửi bới " Đê hèn, súc vật, cặn bã, Toume ! Đồ ác quỷ ! "
" Chửi đi, em cứ chửi, ngày nào tôi cũng nghe em chửi đã quen rồi...
Jury, nhìn xem đây là thứ gì ! "
Tiếng chuông leng keng trong gió, đó là lắc tay của mẹ Jury, cô nhìn thấy nó hốt hoảng, quát tháo Toume.
" Toume, anh đã làm gì mẹ tôi ? Mau trả nó lại đây !!! "
Chỉ thấy Toume cười đểu, lớn giọng gọi người khiêng thứ gì đó vào, nhìn mảnh vải trắng che lại, Jury kinh người, cô ngã nhào xuống sàn, dùng miệng cố gỡ mảnh vải ra.
Một cái xác người làm cô hú vía, không phải mẹ cô, Toume chỉ đang hâm dọa cô, anh cho người khiêng cái xác ra, nâng chiếc cầm của Jury lên, cảnh cáo.
" Jury, em còn không nghe lời, tôi cho bố mẹ em xuống âm phủ...
Cái xác này chỉ là màn chào hỏi, bố mẹ của em nằm trong tay tôi, đừng để họ chết vì em ! "
Jury căm hận Toume đến tột cùng, bất giác không kiềm được cảm xúc làm cho chất độc bên trong tái phát.
Máu từ trong miệng chảy ra, Jury quằn quại dưới sàn nhà, Toume hốt hoảng bồng lấy cô lên giường, cô đau đớn xém chút cắn lưỡi, may mắn Toume đưa tay vào chặn lại.
Jury càng lúc càng bị độc hoành hành, đau đến xé ruột xé gan, Toume lớn tiếng gọi Chii vào tra hỏi. Biết được, Jury đã thả đàn bướm cùng chú chó sói kia đi rồi.
" Ha, Fujiwara Jury, em được lắm !
Em cố tình đuổi chúng đi để khi chất độc phát em sẽ tự sát đúng không ?
Đừng có mơ, ngày nào Toume này còn sống thì ngày đó em vẫn phải sống ở lại bên cạnh tôi !
Dù em có tàn phế tôi vẫn không cho em rời khỏi tôi !!! "
Toume dùng cơ thể to lớn của mình kẹp chặt lấy người Jury, không cho cô có cơ hội tự vẫn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]