Ánh sáng của mặt trời miễn cưỡng Jury tỉnh dậy, chất độc đã ngừng hành hạ, Jury ngồi dậy, hai tay bị phế không còn cảm giác, muốn kéo chăn ra khỏi người cũng khó khăn.
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, Serina đi vào, cô mang thức ăn đến cho Jury.
" Chị cả, chị tỉnh rồi, để em giúp chị sửa soạn "
" Serina, Chii đâu ? Tại sao cô lại vào đây ? "
Serina cúi đầu, ánh mắt đượm buồn né tránh " Là anh Toume sai em chăm sóc chị, đây là nhiệm vụ của em ! "
Jury thở dài, không hỏi thêm gì nữa, cô ngồi im để Serina rửa mặt thay đồ, đút cho cô ăn. Serina rất thân thiện, tâm sự với Jury, cô không trách móc chuyện Jury đã gây ra, vì thực tế cô cũng thầm yêu Toume nên mới chấp nhận làm vợ bé.
" Chị cả, em đã gửi thư nhờ cô Ryo đến đây, có lẻ sẽ giúp chị chữa lành lại đôi tay đấy ! "
" Cảm ơn ! " Jury cười nhạt, cô không cần tới ai chữa trị cả, trong đầu cô đã có kết hoạch riêng. Chẳng qua bây giờ Jury đang nhịn nhục chờ đến ngày cô vùng dậy nên mới giả vờ yếu thế trước Toume.
Serina làm xong mọi thứ lại dìu Jury ra ngoài khu vườn, họ gặp ngay Toume đang ở đó, anh không cần nói, ánh mắt chỉ cần liếc nhẹ Serina lập tức rời đi bỏ lại mình Jury ở đó.
Jury chán ghét xoay người vừa bước đã bị Toume giữ lại, anh ôm chặt lấy cơ thể cô, thủ thỉ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2810097/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.