Edit: Thư
Mặt Tần Tiêu Nhiên đỏ đến mức sắp nổ tung, trước nhiều máy quay như vậy…
Bé con trong ngực cậu cười vô tội hết lần này đến lần khác, còn ngây thơ chớp chớp mắt.
Tần Hoài Dữ mềm lòng, sợ cậu em hướng nội nhà mình không chịu được trước thế tấn công dồn dập của Miên Miên.
Anh không nhịn được, tiến đến đón Miên Miên từ trong ngực Tần Tiêu Nhiên, cười cười, nhéo mũi cô bé: “Miên Miên đừng trêu anh ba nữa, nhìn thằng bé ngượng ngùng chưa kìa!”
Tần Hoài Dữ không ngờ em gái bốn tuổi lại có thể… làm như vậy!
Tần Tiêu Nhiên thở phào nhẹ nhõm, cố gắng lấy lại bình tĩnh, cũng may có khẩu trang nên không đến nỗi quá xấu hổ.
Miên Miên nghĩ đây là thời điểm thích hợp để rèn sắt khi còn nóng.
Anh hai thường hay nói anh ba có tính cách kỳ lạ, Miên Miên thấy chẳng qua là do anh ấy quen giấu mình thôi, đến bây giờ anh ba vẫn chưa thử thả lòng, mở rộng lòng mình.
Miên Miên hy vọng sau này anh ba lớn lên có thể làm một người vô tư hạnh phúc như anh hai.
Dù hơi ngốc một chút nhưng không sao cả.
Miên Miên nói: “Em biết anh Tiêu Nhiên mới thơm trộm em, sau này anh phải thơm Miên Miên nhiều hơn nữa nhé.”
Lỗ tai Tần Tiêu Nhiên đỏ bừng, ánh mắt né tránh.
Cậu thấy em gái giống một chiếc bánh bao nhân trứng sữa, ngọt đến mức có thể giết người.
Nhưng… cũng thật ấm áp.
Một độ ấm cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-ban-muoi-muoi-ba-tuoi-ruoi/3017534/chuong-97.html